Hoàng Ngọc Niệm nhanh chóng lái xe ra khỏi đó, hắn vẫn lái xe đuổi theo phía sau cô tăng tốc cắt được hắn bẽ lái vào bệnh viện chạy thật nhanh vào phòng làm việc đóng chặc cửa lại.
Hắn đuổi theo tới nơi, phá cửa các bác sĩ khác nhìn hành động của hắn thấy hắn quá bức xúc định đến lôi ra nhưng nhìn ánh mắt của hắn không ai dám đến gần.
Lỵ An thấy mọi người tập trung lại phòng cô bắt đầu tò mò chạy đến thì ra là bạn trai của cô, chạy đến vỗ vai hắn.
"Nè, làm gì đập phá phòng làm việc của Niệm Niệm chứ? Cô ấy về nhà rồi mà"
"Cô ấy... đang trốn tôi bên trong"
"Hai người lớn rồi có phải con nít đâu mà chơi trốn tìm thế? Tránh ra để tôi vào cho"
Mọi người bắt đầu giải tán chỉ còn có Dương Thế Minh và Lỵ An, cô suỵt cho hắn đi ra chỗ khác cô ở lại đấy năn nỉ Hoàng Ngọc Niệm mở cửa.
"Niệm Niệm à, mở cửa cho tớ đi"
"Anh ta về chưa?"
"Về rồi mau mở cửa cho tớ, có chuyện gì xảy ra vậy?"
Hoàng Ngọc Niệm hé cửa thì không thấy hắn chỉ thấy Lỵ An nên mở cửa bay vào người cô khóc nức nở.
"Nín đi từ từ kể tớ nghe nào, đừng khóc mọi người sẽ thấy đi vào trong với tớ"
Hắn chỉ đành ở bên ngoài nghe cô khóc và kể mọi chuyện cho Lỵ An nghe.
"Lỵ An à tớ phải làm sao đây?"
"Cô ra ngoài một chút được không Lỵ An?" Dương Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-anh-anh-thuong/3217411/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.