"Em tới rồi"
"Ừm, ở đó đợi một lát anh bảo Tống Xuân Lăng xuống đón em"
Khoảng một lát thì cô thấy Tống Xuân Lăng từ từ đi ra, thấy vậy cô mở cửa xe đi ra.
"Chào đại tẩu, đến đón đại ca sao?? Đại ca hạnh phúc ghê á"
"À.... chào cậu"
"Đưa chìa khóa để tôi lái vào bãi đỗ nào"
Sau đó Hoàng Ngọc Niệm đi theo Tống Xuân Lăng vào trong, mọi người ở công ty bắt đầu chú ý vào cô và mọi người ở đó bắt đầu bàn tán xôn xao lên Tống Xuân Lăng trừng mắt một cái mọi người ở đấy bắt đầu nghiêm túc đi vào làm việc.
Đúng là công ty hắn rất lớn nha, đi cũng khá lâu mà vẫn chưa giáp hết nữa....
"Anh đúng là có quyền có thế ghê"
"Có gì đâu, đại ca còn hơn tôi nữa"
"Vậy sao??"
Tới phòng làm việc của hắn Tống Xuân Lăng đẩy cửa đi vào, Hoàng Ngọc Niệm đi theo phía sau.
"Tôi đưa đại tẩu lên rồi đây"
"Ừm"
"Thôi tôi ra ngoài đây"
Hoàng Ngọc Niệm ngắm quanh phòng làm việc của hắn rất sạch sẽ đúng là phòng làm việc của giám đốc có khác nhưng màu chủ đạo là màu xám.
"Mua được rất nhiều đồ lắm đúng không bà xã"
"Em không cố ý sài đâu, do bất đắt dĩ thôi về nhà em sẽ trả lại cho anh"
Dương Thế Minh không nói gì đứng lên chống tay ép cô vào tường.
"Ai bảo em trả hả? Số tiền đó nhỏ thôi có cần phải làm vậy?"
"Nhỏ?? Số tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-anh-anh-thuong/3217400/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.