"Bảo bối em thật ngoan" khẽ xoa đầu cô sau đó đưa cô trở lại đại sảnh.
Lãnh Tĩnh rúc người trong lòng hắn nhớ lại nụ hôn lúc nãy bất giác đỏ mặt sau đó sờ lên đôi môi đang sưng lên của mình không biết phải nói sao nếu Lãnh Tân nhìn thấy đôi môi đang sưng này của cô...... còn tên ác ma này lại như không có gì xảy ra.
Bước xuống đại sảnh Lãnh Tân nhìn từ xa thấy Lãnh Tĩnh đi cùng với Dương Thế Bảo trong lòng anh có chút không vui, vì từ nhỏ ngoài anh ra cô rất ít tiếp xúc với nam giới khác.
Mà hành động của Dương Thế Bảo ánh mắt chọc tức anh, đưa đôi tay ra nhẹ ôm lấy eo Lãnh Tĩnh khiến cô giật mình ngước lên nhìn hắn.
"Làm cái quái gì đấy? Buông tôi ra được rồi đấy!!"
Dương Thế Bảo không những không bỏ cô ra còn trưng ra bộ mặt vô tội nhìn cô, thật hiếm khi hắn bày ra vẻ mặt này vì thường ngày hắn chỉ trưng gương mặt lạnh như tiền.
"Là người của anh, mà không để anh ôm?"
"Đồ điên, tôi tiếp xúc với anh chỉ để biết thông tin về mình thôi.... anh đừng ảo tưởng" đẩy mạnh hắn ra đi về phía Lãnh Tân.
"Em càng chống anh, anh lại càng muốn có được em"
Lãnh Tân thấy cô đi đến thì nhanh chóng lôi cô đi, Lãnh Tĩnh có chút bất ngờ Lãnh Tân rốt cuộc có chuyện gì mà khiến anh giận dữ như thế?
"Anh hai.... "
"Đừng nói gì nữa, đi về thôi bửa tiệc cũng kết thúc rồi"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-anh-anh-thuong-phan-2/2780775/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.