Lúc này cả ba đã chuẩn bị xong Dương Thế Bảo lái xe đến bệnh viện, vừa đến Dương Thế Bảo đưa Lãnh Tĩnh vào phòng mình ngồi đợi còn hắn thì cùng Tiêu Châu đi gặp mọi người trong bệnh viện.
Lãnh Tĩnh ngồi ở đấy đợi khá là lâu, cô hết chơi game trong máy rồi lại đi qua đi lại rồi nằm xuống ghế rồi quay qua bàn làm việc của hắn trên bàn là một tấm hình. Một cậu bé đứng giữa hai cô bé vô cùng đáng yêu.
Lãnh Tĩnh liền nhận ra mình đang ở trong bức hình đó vậy xem ra cô bé kia và cậu bé kia là Tiêu Châu và Dương Thế Bảo chợt Lãnh Tĩnh nhớ lại rằng Dương Thế Bảo có kể là cả ba từ nhỏ đã rất tân với nhau.
Chợt một mảng ký ức trở về, nhưng đầu óc của Lãnh Tĩnh đau quá.... rất đau.... ôm lấy đầu của mình cô ngã xuống và ngất đi, khi Dương Thế Bảo cùng Tiêu Châu quay về thì thấy Lãnh Tĩnh đã ngất trên sàn.
Dương Thế Bảo lòng như lửa đốt nhanh chóng bế cô lên giường kiểm tra cho cô.
"Con bé.... bị sao thế anh?" Tiêu Châu cũng lo lắng vô cùng ngồi cạnh cô nắm lấy tay cô.
"Hàn Nhi bị mất trí nhớ, khi cố gắng nhớ lại chuyện gì thì đầu sẽ vô cùng đau đớn"
"Tội nghiệp Hàn Nhi của chị...."
"Em ra ngoài mua chút cháo cho Hàn Nhi giúp anh nhé? Anh ở lại chăm sóc cô ấy"
"Vâng"
Khi Tiêu Châu ra ngoài một lúc thì Lãnh Tĩnh cũng tỉnh dậy, Dương Thế Bảo vui mừng nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-anh-anh-thuong-phan-2/2780708/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.