Lục An khi còn nhỏ không đi học, chỉ có Lục Thừa Vũ mới được tiếp xúc với bạn cùng lứa. Lục Thừa Vũ biết bí mật của cậu nên trước giờ cậu cũng coi người anh họ này là người một nhà, lúc còn nhỏ cậu hay qua nhà hắn ở cùng.
Nhưng khi lớn rồi, mỗi người cũng phải có cuộc sống cho riêng mình, người anh họ kia cũng bận bịu công việc, chỉ có ngày nghỉ mới về nhà thôi. Tuy vẫn còn chơi thân với nhau, nhưng so với khi nhỏ thì tình cảm cũng vơi đi đôi chút. Mà nói tóm lại thì Lục Thừa Vũ chính là người duy nhất cậu có thể xin giúp đỡ lúc này.
Triệu Phong vẫn còn nhớ hồi trước mình từng thấy Lục Thừa Vũ tức giận, lúc đó hắn đinh ninh rằng anh ta chính là anh họ của cậu. Thấy hắn không có ý kiến gì, Lục An bèn chọn một buổi sáng sớm hồi hộp gọi điện thoại qua.
Bên kia chắc còn đang nghỉ ngơi, một lát sau mới bắt máy, thậm chí cậu còn nghe được sự luống cuống ở đầu bên kia. Lục Thừa Vũ vội nói "Alo", ngay cả người trên giường im lặng cũng không để ý. Hắn khoác áo ngủ lên rồi vội đi ra khỏi cửa, tiến thẳng đến phòng sách.
Tuy trong lòng hắn vẫn thương vị em họ này nhưng thật ra cả hai gặp nhau không nhiều lắm, nhận được cú điện thoại này làm hắn vừa mừng vừa lo. Không đợi Lục An mở miệng nói trước hắn đã ho lên một tiếng, chủ động bắt chuyện:
"Tiểu An, gọi điện cho anh có chuyện à?"
"Anh Thừa Vũ..." Đầu dây bên kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ai-thua-hoan/946187/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.