Edit – Ni | Beta: Thụy
-
Nước mắt lăn dài trên má rồi từ từ thấm qua đôi môi, bên trong miệng cậu bây giờ cũng đã nếm được một chút vị đắng của nước mắt. Cậu lặng lẽ buông bát xuống rồi vội vàng lấy khăn tay từ trong túi ra lau nước mắt.
Đôi mắt vốn bởi vì nước đọng trước đó mà ửng đỏ nay lại bị hấp tấp chùi đi, làm cho chúng càng thêm giăng đầy tơ máu. Mặc dù trong lòng vẫn cảm thấy rất chua xót nhưng cậu vẫn cố gắng đè nén nước mắt lại.
Ấy thế nhưng thật sự không còn khẩu vị để ăn uống gì nữa.
Trong đầu lúc này ngập tràn hình ảnh Lục Thừa Vũ lúc đó, cậu không biết rốt cuộc chính mình bị làm sao. Rõ ràng cậu không thoát khỏi việc liên quan đến cái chết của cha mẹ hắn, nhưng không hiểu sao bản thân lại cảm thấy có hơi tủi thân. Cậu dĩ nhiên có thể hiểu được nỗi đau khổ của việc mất đi người thân, nhưng khi nhìn thấy biểu cảm lãnh đạm của hắn, cậu lại cảm thấy đau đớn đến khó chịu.
Vậy là... Cậu vẫn bị hắn chán ghét ư?
Từ khi Lục Thừa Vũ bị bắt giam đến nay, tâm trạng cậu vẫn luôn chìm trong áp lực chán nản. Thẩm Trạch Hiên vẫn còn phải đi học, chỉ có một mình nên cậu cũng không buồn vào bếp, cậu thường chỉ ăn qua loa một chút cháo trắng và dưa cải chua, mấy tháng qua rõ ràng đã gầy đi không ít, ngay cả cằm cũng không còn tròn trịa như trước. Thói quen sinh hoạt trong sáu năm qua bỗng chốc bị phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ai-thua-hoan/946175/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.