Lục Thừa Vũ không phải là một người tốt.
Mặc dù bề ngoài của hắn áo mũ chỉnh tề nhưng tận sâu bên trong xương tủy vẫn còn nhiễm vài ba thói xấu của kẻ có tiền. Năm đó trong cơn tức giận hắn còn có thể nhờ cậy quan hệ để hại Thẩm Mặc ra nông nổi này, mà bây giờ bị đe dọa như vậy đương nhiên không thể nào ngồi yên chờ chết được. Có lẽ hắn vẫn còn quý mạng sống của mình nên lúc đầu còn chưa có bất cứ động thái gì, vẫn còn mang hy vọng rằng bên kia có thể cầm 500 vạn mà biến cho khuất mắt.
Nhưng hắn sai rồi.
Móng tay hắn đâm sâu vào lòng bàn tay, khi buông lỏng thì hai tay đã là một mảng máu tươi đầm đìa. Sắc mặt của hắn rất khó coi, cứ như giây tiếp theo có thể vắt được luôn ra mực. Lục Thừa Vũ không do dự nữa mà cầm điện thoại gọi vài cuộc cho bạn bè mình.
Dù không thân thiết lắm, nhưng năm nào cũng cùng nhau hẹn đi ăn cơm, cùng bàn chuyện làm ăn xây dựng mối quan hệ. Nghe nói Lục Thừa Vũ có chuyện quan trọng cần giúp đỡ, bọn họ đương nhiên sẽ không từ chối, gần như vỗ ngực đồng ý ngay tắp lự - bảo đảm sẽ bắt người và tiêu hủy những thứ nên tiêu hủy, không cho cô ta ra ngoài lừa bịp được nữa.
Sau khi nghe xong người hắn nhẹ nhàng thở ra.
Thậm chí hắn còn hối hận sao mình không làm vậy sớm hơn chút, nhưng khi nghĩ đến cái chết thầm lặng của người cha thì cuối cùng cũng chỉ thở dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ai-thua-hoan/946165/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.