"Đúng rồi, chuyện bệnh của Trạch Hiên... Có tiến triển gì không?"
Thẩm Mặc dường như chỉ vô tình nhắc tới nên mắt không nhìn về phía Lục Thừa Vũ. Lúc này Thẩm Trạch Hiên vừa mang chén đĩa ra, còn bưng thêm cho Thẩm Mặc một cái chén. Cậu hệt như quên mất đề tài đang nói đến, trên mặt lại thoáng hiện lên nụ cười xong rồi giúp cậu nhóc dọn đồ ăn ra bàn.
Ngược lại trong lòng Lục Thừa Vũ bỗng chốc hỗn loạn, sắc mặt trở nên nặng nề hơn. Nhưng nhìn qua thấy hai người kia không để ý đến mình, hắn thật sự không có cách nào bày tỏ nỗi lo lắng trong lòng ra, đành tạm gác việc này lại, đi thay quần áo rửa mặt sau đó cùng dùng bữa tối như thường ngày.
Vì buổi chiều ngủ quá lâu nên ăn cơm xong cũng không thấy mệt, hắn giúp không ít việc nhà cho Thẩm Mặc. Thẩm Trạch Hiên cũng muốn tới đỡ đần một tay nhưng Thẩm Mặc lại bảo cậu nhóc sáng mai còn phải đi học, vì thế kêu thiếu niên chạy đến trên sô pha xem TV. Sau một hồi bận rộn cũng đến giờ ngủ, ba người thay phiên tắm rồi trở về phòng ngủ.
Khi Thẩm Mặc vào phòng, Lục Thừa Vũ đã nằm ở trên giường.
Chăn niệm vừa mới thay có mùi hương thoang thoảng, trừ chỗ người đàn ông đang nằm ra thì chẳng có chút nếp nhăn nào. Thời tiết vẫn còn nóng bức, trong nhà lúc nào cũng bật điều hòa nhưng Lục Thừa Vũ lại không chui vào trong chăn mà thay vào đó lại nằm đè lên, thản nhiên cầm quyển sách lúc trước Thẩm Mặc từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ai-thua-hoan/946160/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.