Một chiếc xe taxi dừng lại trước cổng bệnh viện A. Ba người bọn họ đi vào viện hai người lớn cầm tay một bé gái khuôn mặt bầu bĩnh, đôi mắt to tròn khiến cho không ít người ngắm nhìn.
Lúc này Lăng Triệt đi xuống dưới sảnh bệnh viện mua đồ ăn sáng cho tiểu Khải, anh lướt qua bọn họ. Bỗng anh có cảm giác quen thuộc, trong vô thức anh ngoảnh đầu lại thấy được dáng người nhỏ nhắn mà hằng đêm anh luôn mong nhớ. Đó chính là cô.
Thời gian như ngừng trôi, mọi vật như ngừng hoạt động. Không kìm nổi xúc động, anh xuay người chạy đến phía cô.
- Tiểu Nhi, Tiểu Nhi
Cô nghe thấy có tiếng ai đó gọi mình. Giọng nói này thật quen, lâu lắm rồi cô không nghe thấy âm thanh này. Cô xoay người trong bóng tối bao trùm. Bất ngờ có một cánh tay rắn rỏi kéo mạnh cô vào lòng.
- Tiểu Nhi là em phải không? Em đừng đi, anh biết anh sai rồi. Vợ à xin em đừng bỏ anh.
Giọng nói khàn, xen lẫn biết bao tình cảm yêu thương, ăn năn, nuối tiếc. Cô nhận ra đó là anh. Quá khứ hiện về thật đau thương như một thước phim quay chậm trong đầu cô.
" Chỉ cần tôi thương em "
….
" Màn kịch gia đình hạnh phúc hạ màn rồi. Tôi tiếp cận cô vì muốn chờ tới ngày này lâu lắm rồi đấy. Tôi hận cô, ghê tởm và khinh bỉ cô. Nghe rõ chưa."
…..
"Tôi căm ghét cô đến tận xương tủy nên cô đừng có lởn vởn trước mặt tôi. Sau này gọi tôi là thiếu gia, cô giờ chỉ là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-xin-em-dung-roi-xa-anh/1721019/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.