Trong lòng cô đau đớn, những giọt nước mắt long lanh, nóng ấm, mặn chát rơi xuống dưới sàn nhà. Anh lấy một tờ giấy ra, đưa cho cô một cái bút. Ép cô cầm bút mà kí vào đơn ly hôn.
- Cô mau chóng viết tên vào đơn ly hôn cho tôi. Giờ cô hết giá trị rồi. Mau cút khỏi cuộc đời của tôi ngay.
Cô không phản ứng, miệng mấp máy khó khăn nói từng chữ một.
- Không….tôi không….ly hôn…..Anh không được…..được cướp con….con của tôi….
- Cô không có quyền lựa chọn nghe rõ chưa. Mau cầm bút kí vào. À mà cô bị mù mà, để tôi giúp cô.
Nói rồi anh ta ép cô cầm lấy bút, nắm chặt tay cô bắt cô viết từng chữ một. Cô đau khổ, lắc đầu không đồng ý. Cả người muốn thoát khỏi nhưng không còn sức lực nữa.
Từng chữ điền vào trong tờ đơn ly hôn.
Bạch…Tiểu….Nhi….
Chữ "Nhi" cuối cùng cũng xong. Anh cầm lấy tờ đơn phủi quần áo rồi quay đầu đi.
Cô nằm trên bệt trên sàn. Giờ cô mù rồi, hai chân bị anh ta đánh gãy, tay cũng vậy, toàn thân thì bị đánh đập, hành hạ không thương tiếc. Đứa con đáng thương của cô anh ta cũng cướp đi. Gia đình, tài sản, người thân anh ta cũng phá hủy hết tất cả.
Cô sống trên đời này để làm gì nữa, sống đau khổ thế này chi bằng chết đi cho xong.
Anh xuống dưới nhà gọi người hầu trong nhà ra lệnh:
- Tất cả các người lên thu dọn đồ đạc của cô ta ném hết ra ngoài cho tôi. Lên phòng tối lôi cô ta xuống dưới nhà đuổi ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-xin-em-dung-roi-xa-anh/1721003/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.