🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tuy rằng Sở Giang Trì đã biết Mộ Vân Hi trở về Vân Thành, nhưng liên lạc giữa hai người không bởi vậy mà tăng lên nhiều hơn. Sau khi Mộ Vân Hi gặp qua Sở Giang Trì vào hôm thứ sáu đó xong, hai ngày tiếp theo cũng không thấy liên lạc thêm lần nào nữa.

Công việc của Sở Giang Trì rất bận, sáng sớm hôm thứ bảy đã bay đến thành phố khác công tác rồi.

Mộ Vân Hi cũng quen với cuộc sống thế này.

Cô rất thỏa mãn, ít nhất bây giờ bọn họ đang chung sống ở cùng một thành phố, hít thở cùng một bầu không khí.

Buổi chiều, Lâm Nhược Vi vẫn chưa trở về, Mộ Vân Hi cũng không đợi cô ấy nữa, tự mình thu dọn đồ đạc rồi trở lại trường học. Trong suốt hai ngày nay, cô xem đi xem lại tư liệu mà Sở Giang Trì đưa cho mình, nghiên cứu một cách triệt để, trong lòng đại khái cũng đã vạch ra được một số kế hoạch.

Trở về ký túc xá, thế nhưng không ngờ lại nhìn thấy một người ở trong phòng ký túc —— Khương Như Lâm.

Dường như tâm tình Khương Như Lâm có vẻ không tốt, sắc mặt có chút khó coi, nhìn thấy Mộ Vân Hi thì hừ lạnh một tiếng, hừ đến mức Mộ Vân Hi có phần không thể hiểu nổi.

Mộ Vân Hi không thèm để ý đến cô ta, bận sắp xếp lại đồ đạc của mình.

Cố Diệc Dao và Cao Thiến Tuyết đều không ở đây, trong phòng chỉ có hai người bọn họ.

Mộ Vân Hi có thể cảm giác được ánh mắt Khương Như Lâm vẫn luôn dừng ở trên người mình,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-nghe-noi-em-yeu-tham-toi/171450/chuong-16.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vợ À Nghe Nói Em Yêu Thầm Tôi
Chương 16: Anh Ấy Không Phải Người Mà Cô Có Thể Mơ Tưởng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.