Muốn Mộ Vân Hi chuyển vali lên tầng năm quả thực rất khó nên cô không từ chối.
“Được thôi, cảm ơn đàn em trước, lát nữa tôi mời cậu ăn cơm trưa.”
Cô không phải là người thích mang ơn, vị nam sinh này đã giúp đỡ cô nên đương nhiên cô muốn cảm ơn.
Hai tai nam sinh phiếm hồng, nghe thấy tiếng “đàn em” này, không khỏi buồn bực.
Không phải anh ta trông lớn tuổi hơn cô à, sao lại biến thành đàn em rồi?
Ngày thường ký túc xá nữ nam sinh chắc chắn không thể vào, nhưng hôm nay là ngày khai giảng. Mỗi năm cứ vào ngày này, dì quản lý ký túc sẽ khai ân cho nam sinh có cơ hội được thể hiện trước mặt các nữ sinh, vậy nên hôm nay mới có thể nhìn thấy không ít các nam sinh đứng tại nơi này.
Nam sinh giúp Mộ Vân Hi đem vali hành lý lên tầng năm xong: “Đây là phòng ký túc xá của chị, cái đó, có thể kết bạn WeChat không?”
Mộ Vân Hi sửng sốt, cười nói: “Xin lỗi, tôi mới trở về từ nước ngoài, vẫn chưa có WeChat, có điều tôi có thể cho cậu số điện thoại của tôi.” Đã nghĩ đến việc muốn mời người ta ăn cơm, lưu lại chút phương thức liên lạc cũng là điều nên làm.
Nam sinh vốn đang có chút thất vọng, nghe thấy cô muốn cho số điện thoại, đôi mắt ngay lập tức sáng bừng lên.
Hai người trao đổi phương thức liên lạc, nam sinh phải rời đi, liếc mắt nhìn Mộ Vân Hi điệu bộ muốn nói lại thôi.
Mộ Vân Hi mỉm cười nhìn về phía anh ta: “Đàn em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-nghe-noi-em-yeu-tham-toi/171439/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.