Máu phun ra như mưa, loang lổ cả một góc phòng, cậu cười lạnh, rút điện thoại ra:
-Chúng mày đến trường Linh Nam, phòng hiệu trưởng mà dọn dẹp, nhanh lên.
"Vâng, thưa cậu chủ "_ một tên đàn em trả lời.
Cậu cười lạnh rồi bước ra ngoài.
-Cậu.... cậu...ơi, chuyện gì vậy cậu???_cô hỏi, tuy không vào bên trong, cửa cũng đóng kín mít, nhưng cô vẫn cảm thấy có chút gì đó bất an.
-Hừ, không có gì, vừa nãy, ông ta nói gì với cô???
-Ơ...ơ, ông hiệu trưởng chỉ bảo em vào lớp 11A1 học thôi, cũng không nói gì nữa._cô trả lời.
-Thế thôi à???_cậu hỏi để khẳng định.
-Vâng.
-Ừ, lần sau đừng gần mấy ông mặt gian gian thế biết chưa! _cậu răn đe.
-Ơ... vầng.
-Thôi vào lớp.
Cậu bước vào trước, cô đi sau, vẫn giữ khoảng cách...
-Thưa thầy cho em vào lớp _cô nói với giáo viên.
-Ừ, em vào đi _cô giáo bảo -cả lớp, hôm nay có bạn mới đến -Quay sang cô -Em giới thiệu đi.
-Chào các bạn, tớ là Hoàng Phong Nguyệt, vừa chuyển vào lớp ta, mong các bạn giúp đỡ.
Bao nhiêu ánh mắt dồn vào cô, ngưỡng mộ có, ghen tị có. Một bạn nam thốt lên:
-Đẹp quá
-Ừ, đẹp đấy, còn trắng nữa.
-Còn xinh hơn hoa khôi khối mình.
-Nhìm mặt hiền hậu thật
...
...
Bao nhiêu lời nói về cô, đa phần là con trai, cô cười xuề xòa, cậu có chút bực mình, đứng dậy, cậu quát:
-Câm hết mồm vào, nói cái gì mà lắm thế???_cậu lườm mỗi người một phát. Tất cả im de.
Cô giáo bỗng cấ tiếng nói:
-Thôi, Nguyệt ngồi cùng Long đi, lớp mình còn mỗi chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-mau-ve-day-voi-anh/200569/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.