- Mày........mày........ _ ông ta á khẩu không thể nói lời nào
- Ông có thể lựa chọn
Nó khoanh tay trước ngực đôi mắt đỏ sắc như dao nhìn ông, khuôn mặt lạnh lùng đến run người.
- Được thôi, nhưng 50 triệu vẫn còn ít tao có thể đem nó bán vào quán bar giá còn cao hơn vầy đấy
Xảo Nhi giật mình, đôi mắt đẫm lệ nhìn ông. Ông muốn bán cô sao? Ông là cha cô, một người cha có thể nói những lời vô tâm vậy sao? Khốn nạn thật mà, tuổi thơ của cô, quảng đời của mẹ cô trước khi mất đều làm việc bán sống, bán chết chỉ để đáp ứng nhu cầu của ông ta, chỉ mong ông ta một ngày nào đó có thể thay đổi. Quả thực cô đã sai lầm.........khốn nạn......thật khốn nạn.......trong mắt ông ta chỉ có tiền, ông ta không hề nghĩ đến cô là con của ông ấy, không hề quan tâm đến cái chết của mẹ cô chỉ vì ông ta.....
* Kí ức lúc 10 tuổi của cô về mẹ lại ùa về
- Xảo Nhi dù có thế nào............con cũng phải sống thật tốt........khụ khụ......nhớ chăm sóc cho cha con.........ông ấy sẽ thay đổi......khụ khụ.....
Người đàn bà nằm trên giường không ngừng ho khan, khuôn mặt xanh xao, đôi bàn tay run run nắm chặt bàn tay đứa trẻ đang đầm đìa nước mắt
- Mẹ.......huhu.......đừng bỏ con......huhu....mẹ ơi......huhu....
- Xảo Nhi.............ngoan....mẹ không chịu nổi.......khụ khụ.....nữa đâu.....cuốn nhật kí trong ngăn tủ............con nhất định phải xem..........con phải cố gắng học.....khụ khụ.....lo cho ông ấy.......cho dù......KHỤ.....KHỤ...
Người đàn bà ho khan đến thổ huyết ra máu, Xảo Nhi khóc to hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-lanh-lung-qua-day/1939525/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.