Mọi người đọc truyện vv.....^.^......^_^...
_________________________________________
- Con nói gì
- Mẹ bất cẩn quá thằng Ren nó về rồi ngoài phòng khách ý mẹ ra gặp nó đi để con dọn cho _ Quân lom khom nhặt từng mãnh thủy tinh
Bà Liễu hớt hải chạy ra, bắt gặp được bóng dáng yêu thương 8 năm xa cách nước mắt bà bỗng dưng trào ra, bà đã khóc, chạy đến ôm Ren vào lòng
- Ren....hức.....sao lại trốn mẹ mà đi chứ có gì con cũng có thể nói mà...hức...phải con không Ren bao năm qua con sống làm sao? Bên Anh có ai ức hiếp con không? Sao không quay về thăm mẹ...... _ bà đặt ra hàng đống câu hỏi, hết xem mặt rồi xem tay xem chân lật qua lật lại xào qua xào lại như chiên cơm
Bị bà ôm bất ngờ anh vẫn con đơ chưa kịp phản ứng, khi định dạng được nhân vật anh nở nụ cười dịu dàng đáp trả lại cái ôm của bà
- Mẹ à là con mẹ đừng khóc nữa, mau già lắm con sống rất tốt không ai ức hiếp con cả “ Thậm chí còn làm đàng anh luôn mà “
- Cái thằng này đi mà không gọi điện về điện thoại mày bỏ sim luôn là sao? _ bà giở giọng trách móc - Mẹ gọi ba mày về
Bà móc điện thoại của mình ra bấm bấm, Ren nhìn bà cười như mếu “ Ba mà về là còn hơn mẹ nữa “
- Mình à anh về đi thằng Ren nó về rồi _ bà nói hấp tấp vào điện thoại
-
- Họp cũng phải về anh mà không về đừng nhìn mặt em nửa _ bà nói xong liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-lanh-lung-qua-day/100183/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.