"Nó là con chó đực phải không? Em rõ biết nó là con chó đực mà còn dám để nó ở trên ngực em cọ đi cọ lại...Cmn! Em dám cho nó ăn đậu hũ của em". 
Ninh Ninh há hốc mồm, vẻ mặt khó tin nhìn người đàn ông trước mặt. 
Còn chưa kịp phản ứng, con chó trên tay cô đã bị người đàn ông nhanh tay giật lấy. 
Diệp Hạo Nhiên xách cổ con chó lên cao, ánh mắt tràn đầy địch ý: "Dám ăn đậu hũ của vợ tao, mày tới số rồi con ạ". 
Vừa nói xong, hắn không chút thương tiếc, ném mạnh con chó vào một góc tường. 
Con chó rơi xuống sàn, kêu đau ưm...hửm một tiếng, nhưng khi đối diện với ánh mắt như dao muốn giết người của hắn, nó liền không dám kêu, ngoan ngoãn nằm im tại chỗ. 
"Này, anh mạnh tay vậy làm gì? Không sợ nó ngã chết sao?" Ninh Ninh một trận kinh hoảng, vội nhảy xuống giường ôm lấy chó con vào lòng, quay sang nhìn hắn trách mắng. 
"Anh không cho nó chết đi là còn may lắm rồi đấy" hắn lạnh giọng, ánh mắt âm u nhìn một người một chó trước mặt. Trong  lòng liền có chút buồn bực. 
Diệp Hạo Nhiên không ngờ, hắn lại có ngày đi ghen với một con chó, đi tranh giành tình cảm với nó. Nhưng ai bảo con chó kia lại là một con chó đực, lại còn ngay ở trước mặt hắn dám ăn đậu hũ của vợ hắn. 
Hắn không điên lên mới là lạ. 
"Lại đây" Diệp Hạo Nhiên nhìn cô, giọng nói không lạnh không nhạt: "Em cứ muốn đứng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-hay-den-day-cha-dap-anh-di/3463634/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.