"Thiếu gia, đây là canh bổ thận bà chủ bảo tôi mang đến cho cậu" 
"Ừm, để đấy đi" 
"Bà chủ dặn thiếu gia phải uống ngay bây giờ, vì đây không chỉ là canh 'bổ thận tráng dương' mà còn có tác dụng làm 'cái đó' dài ra" 
"Cái gì dài ra?" Diệp Hạo Nhiên khó hiểu nhìn lão quản gia. 
"À..." quản gia có chút mất tự nhiên nhìn hắn: "là...là cái mà mỗi người đàn ông đều có, thường dùng để tạo người ấy" 
Cái dùng để tạo người? 
Mặt hắn nghệch ra một lúc, sau đó dần hiểu ra gương mặt thoáng chốc sa sầm. 
Mẹ hắn quả thật lo xa, hắn mà còn cần dùng những thứ này sao? 
Sinh lý của hắn không yếu đến như vậy chứ? 
Diệp Hạo Nhiên ánh mắt u ám, lạnh giọng nhìn quản gia. 
"Ông quay về nói với mẹ tôi rằng, sinh lý của con trai bà không yếu mức như vậy, ngày mai đừng đem canh đến cho tôi nữa, mọi lần làm chuyện đó Ninh Ninh đều không chịu được, tôi mà uống thêm canh bổ thận của bà ấy vào nữa Ninh Ninh làm sao chịu đựng nổi, cô ấy vốn người nhỏ không chịu nổi sức lực của tôi đâu" 
"....." 
Quản gia khóc ròng trong lòng, đúng là mẹ nào con nấy, quả gen di truyền không lệch pha vào đâu được, kẻ tám lạng người nửa cân, thế này còn không bằng bức tử ông đi.----------Trong phòng ngủ, Ninh Ninh vừa tắm xong, cô đang nằm trên giường nghịch điện thoại, đúng lúc này cánh cửa bị mở toang một thanh âm phẫn nộ liền hét về phía cô. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-hay-den-day-cha-dap-anh-di/3463616/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.