"Vợ à! Nếu em không ngồi xe được, vậy thì bây giờ tôi chỉ còn cách ôm em vào khách sạn thôi!"
(......)
Ninh Ninh trực tiếp bị Diệp Hạo Nhiên ép đưa vào một khách sạn gần đấy, dù là sức lực hay tâm lý thì Ninh Ninh cũng không thể kháng cự nổi.
Hiện tại bụng cô thực sự rất khó chịu, quặn lên quặn xuống cho dù phản kháng cũng không có sức đôi co với hắn.
Ánh mắt ngà ngà say của cô nhìn về phía trước, không nói lời nào đi theo hắn. Hắn bất chợt kéo cô vào thang máy trong khách sạn. Cô còn chưa kịp phòng bị đã bị kéo lảo đảo đi vào, đầu đâm thẳng vào ngực hắn.
Ra khỏi thang máy đi vào phòng, Ninh Ninh vào thẳng bên trong, vẫn ngoan cố giữ khoảng cách với Diệp Hạo Nhiên.
Cô vẫn còn ám ảnh đoạn hắn vứt cô xuống hồ bơi.
Diệp Hạo Nhiên giơ tay lên day day mi tâm, rồi lại nhìn vẻ mặt kia của cô, đôi mắt đen láy nhìn cô chằm chằm. Hắn ung dung chậm rãi cởi chiếc măng sét đắt giá tinh xảo ra, thấp giọng nói: "Tối nay em uống say, tôi không so đo với kẻ say. Lại đây."
Nét mặt Ninh Ninh đầy đề phòng, cô đứng bên cửa sổ, dường như tựa vào rèm cửa sổ bên cạnh mới có cảm giác an toàn.
"Tôi không có say!" Cô lên tiếng giải thích.
"Tôi nói em lại đây." Diệp Hạo Nhiên trầm giọng ngắt lời cô.
Ninh Ninh tựa vào rèm cửa sổ, tay nắm chặt tấm rèm, ánh mắt rơi xuống mũi chân, giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-hay-den-day-cha-dap-anh-di/3463608/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.