"Nhưng mà...mùi giấm này nồng quá, không phải anh yêu tôi rồi đó chứ?"
Diệp Hạo Nhiên trong nháy mắt liền có chút lúng túng, gương mặt hắn ửng đỏ khẽ đẩy tay cô ra.
"Bớt ảo tưởng đi, tôi có ngu đâu mà yêu em"
"À, nói vậy tôi cũng thông minh lắm có ngu đâu mà yêu anh"
Ninh Ninh cong môi nhìn hắn, không yêu thì thôi đỏ mặt làm gì?
Diệp Hạo Nhiên nghe vậy sắc mặt liền thay đổi, âm trầm nhìn Ninh Ninh như muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Lúc trước khi kết hôn, hắn nói không thích cô, cô cũng dõng dạc nói không hứng thú với hắn.
Sau khi kết hôn, hắn nói không yêu cô, cô cũng ngang ngược nói không yêu hắn.
Người phụ nữ này đúng là làm hắn tức chết.
Cô có cần phải ngang ngược vậy không?
Vậy nếu hắn nói hắn muốn đi ngủ với người phụ nữ khác có phải cô cũng muốn đi ngủ với người đàn ông khác phải không?
Càng nghĩ sắc mặt Diệp Hạo Nhiên càng u ám, cuối cùng hắn buồn bực không thèm để ý tới cô, liền sải chân bước ra ngoài đóng cửa 'sầm' một cái.
Ninh Ninh bị tiếng động lớn làm cho giật mình, cô khẽ ôm tim vuốt vuốt ngực chửi thầm.
Bị thần kinh à!
Cô nhìn cánh cửa mà xót xa, lại phải tốn một khoản tiền lớn rồi, mặc dù không phải tiền cô nhưng cứ nghĩ đến số tiền mất đi chỉ để sửu cánh cửa thôi là làm lòng cô lại đau như cắt.
Đúng là cái tên phá của...tưởng có tiền là ngon sao?----------Quán bar Rose.
Hôm nay cô lại đi bar, đã thế còn làm rất nhiều điểm tâm cho 3 cậu bé 'trai bao' lần trước.
Qua lời kể, cô biết được 3 cậu bé vẫn còn đi học nhưng do hoàn cảnh gia đình nên mới đến đây để làm việc này.
Nhưng mà công việc của 3 cậu bé đơn giản cũng chỉ là phục vụ rót rượu tiếp đãi khách, cũng không phải làm gì quá phận.
Nếu được, cô thực sự muốn tìm một công việc tốt hơn cho 3 cậu bé.
Tiểu Vu nhìn cô phấn chấn, bị hành động của cô làm cho sợ tới mất hồn mất vía, suy sụp nói: "Ninh Ninh lần này cậu tính làm thật à!"
"Làm gì là làm gì?"
"Cậu không phải định nuôi mấy tên 'trai bao' này thật hả? Cậu chán sống rồi sao?"
"Không được sao? Các em ấy rất tốt với tôi hơn nữa còn rất đáng thương, tôi có tiền, tiền tôi có thể đủ nuôi các em ấy mà"
Tiểu Vu bị lời nói buông thả của cô làm cho sợ tới mất mật.
"Ninh Ninh, bà muốn chết thì chết một mình đi, đừng có kéo ông đây vô"
"Yên tâm, cậu anh không biết được đâu"
"M*nó, bà giết tôi luôn đi"
Tiểu Vu chỉ cảm thấy ngày tàn của mình sắp đến rồi huhu sẽ rất nhanh thôi!!!---------Trong lúc đó ở công ty, Giang Dã - thư ký của Diệp Hạo Nhiên đang sắp xếp các động thái của Ninh Ninh thành văn kiện đưa cho ông chủ của mình.
"Tổng Giám đốc, hôm nay thiếu phu nhân lại đến Rose tìm 3 tên 'trai bao' kia, hơn nữa còn ra ngoài chơi, tôi tra được thiếu phu nhân còn đang tìm kiếm công việc cho 3 tên mặt trắng kia, hình như cô ấy thực sự có ý định muốn nuôi 3 tên 'trai bao' kia"
Giang Dã càng nói âm thanh càng nhỏ, bởi vì cậu cảm thấy độ ấm trong không khí càng ngày càng giảm, cậu mẫn cảm thấy sát khí của ông chủ đang lan ra, thậm chí không có dũng khí ngẩng đầu nhìn gương mặt âm trầm đến mức đóng băng của ông chủ.
"Hủy bỏ cuộc họp hôm nay cho tôi"
Trong lòng cậu âm thầm lau mồ hôi vì bản thân, cũng yên lặng đốt nến cầu phúc cho Ninh Ninh..............
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]