"Nhưng mà...mùi giấm này nồng quá, không phải anh yêu tôi rồi đó chứ?"
Diệp Hạo Nhiên trong nháy mắt liền có chút lúng túng, gương mặt hắn ửng đỏ khẽ đẩy tay cô ra.
"Bớt ảo tưởng đi, tôi có ngu đâu mà yêu em"
"À, nói vậy tôi cũng thông minh lắm có ngu đâu mà yêu anh"
Ninh Ninh cong môi nhìn hắn, không yêu thì thôi đỏ mặt làm gì?
Diệp Hạo Nhiên nghe vậy sắc mặt liền thay đổi, âm trầm nhìn Ninh Ninh như muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Lúc trước khi kết hôn, hắn nói không thích cô, cô cũng dõng dạc nói không hứng thú với hắn.
Sau khi kết hôn, hắn nói không yêu cô, cô cũng ngang ngược nói không yêu hắn.
Người phụ nữ này đúng là làm hắn tức chết.
Cô có cần phải ngang ngược vậy không?
Vậy nếu hắn nói hắn muốn đi ngủ với người phụ nữ khác có phải cô cũng muốn đi ngủ với người đàn ông khác phải không?
Càng nghĩ sắc mặt Diệp Hạo Nhiên càng u ám, cuối cùng hắn buồn bực không thèm để ý tới cô, liền sải chân bước ra ngoài đóng cửa 'sầm' một cái.
Ninh Ninh bị tiếng động lớn làm cho giật mình, cô khẽ ôm tim vuốt vuốt ngực chửi thầm.
Bị thần kinh à!
Cô nhìn cánh cửa mà xót xa, lại phải tốn một khoản tiền lớn rồi, mặc dù không phải tiền cô nhưng cứ nghĩ đến số tiền mất đi chỉ để sửu cánh cửa thôi là làm lòng cô lại đau như cắt.
Đúng là cái tên phá của...tưởng có tiền là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-hay-den-day-cha-dap-anh-di/3463605/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.