Sáng hôm sau những tia nắng sớm lại chiếu lên hai thân thể đang ôm nhau sau một đêm kịch liệt. 
Reng Reng Reng_( tiếng chuông báo thức đấy mọi người ạ) 
Thanh Hạ nhíu mày mở mắt, đập vào mắt cô làm vòm ngực của anh. Cô nhớ lại sự kiện tối qua mà muốn sịt máu. 
Cô cựa quậy đưa tay tắt báo thức định dậy chuẩn bị đi học nhưng anh lại ôm chặt quá. 
" Tử Phong...Tử Phong buông ra tôi còn phải đi học " Anh nghe tiếng gọi của cô nhíu mày mở mắt nhìn qua đồng hồ 
- Còn sớm mới sáu giờ không phải tám giờ mới học sao! Anh nói tay siết chặt ôm cô. 
Cô vẫn còn mệt nên mặc kệ anh ôm mà nằm đó. Ở cự ly gần như vậy, nhịp tim cô đập nhanh hơn. Theo như tâm lý học nói nếu như tim của mình đập nhanh khi mình nhìn một ai đó có nghĩa là mình thích họ ( Thanh Hạ: Tác giả mày chế quá đấy =_=) 
Khi chuông reo lần nữa anh mới thật sự buông cô ra. Thanh Hạ cứ để thân trần chuồng như vậy mà chạy vào toliet làm vệ sinh cá nhân. 
Anh nhìn vóc dáng của cô, người tuy mảnh khảnh nhưng chỗ cần to thì to mà chỗ cần nhỏ cũng nhỏ. Làn da trắng sữa với mái tóc thơm mùi oải hương... 
Đây là lần đầu tiên anh có thể thật sự ngắm người cô. Cô cứ như con cừu non làm anh cứ thèm khát. 
Anh không biết suy nghĩ của mình như thế nào nhưng giờ phút này anh thấy cô như một cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-em-that-ngoc/1964424/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.