Cô cố giằng tay anh ra.
- Tôi chẳng hiểu anh đang nói gì, buông tôi ra.
- Không hiểu sao, chẳng phải cô đang rất tự hào khoe khoang với bạn bè mình rằng mình được rất nhiều đàn ông theo đuổi sao.
- Đó chẳng qua là các bạn tôi đang trêu đùa thôi.
Anh kéo cô đến trước một ngôi mộ, anh vung tay một cái khiến cô mất đà ngã ngồi luôn xuống trước ngôi mộ đó.
- Sao! đến gặp người quen không chào hỏi đi.
Cô nhìn lên ngôi mộ trước mặt, đập vào mắt cô là tấm ảnh một người con trai, với nụ cười tỏa nắng.
- Đây, đây là.... Dự
Cô lắp bắp mãi không mở miệng được
- Không nhận ra sao.
- Tại sao.. tại.. sao là cậu ta... vì sao..
- Bị tai nạn .. chết đuối ba năm về trước.
Nghe đến đây cô đưa tay lên che miệng mình. Cô thật không dám tin người con trai trước mặt cô đã chết.
Sau một hồi kinh ngạc cô sực nhớ ra.
- Anh quen cậu ta sao.
- Quen, rất quen, nó là đứa em trai cùng cha cùng mẹ với tôi. Làm sao không quen được.
- Em....trai.
Cô nhìn lên cái tên khắc trên bia mộ " Phương Cảnh Dự" " Phương Cảnh Hàn. Một lần nữa cô hốt hoảng đưa tay miệng mình.
- Cậu ta chết đuối.
- Vì cứu một cô gái, một cô gái mà nó rất yêu quý.
Cô quay lại nhìn chàng trai trong tấm ảnh trên bia mộ. Nước mắt không tự chủ mà rơi xuống. Trong đầu cô hiện lên những hình ảnh đẹp đẽ của người bạn năm xưa.
- Mấy năm không gặp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-em-khong-the-thoat/1759297/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.