Giờ nghỉ trưa Y Lan quyết định đến chỗ hẹn gặp Huỳnh Đông. Dù sao đi nữa cô và anh vẫn có thể là bạn.
- Anh đến lâu chưa.
- Cũng mới thôi, em ngồi đi.
Cô ngồi xuống ghế đối diện. Huỳnh Đông nhìn cô một cái rồi hỏi.
- Em dạo này thế nào.
- Em vẫn tốt
- Em hạnh phúc chứ.
- Em rất tốt
Ánh mắt cô xẹt qua một tia u buồn.
- Em đang làm tại Kỳ Phương sao.
- Vâng em cũng mới vào làm tại đó.
- Phương Cảnh Hàn để em đi làm sao.
- Là ý của em, em muốn đi làm.
- Anh muốn gặp em có việc gì sao.
- Không có việc thì không thể gặp em sao. Chẳng lẽ giữa chúng ta giờ đây xa cách đến vậy. Chúng ta thậm chí không thể gặp nhau như những người bạn sao.
- Không! Không phải như vậy, ý em là....
Cô lúng túng không biết trả lời sao nữa.
- Vậy cùng anh ăn bữa cơm đi. Cũng lâu lắm rồi chúng ta không ăn cùng nhau.
- Uh
Cô đành gật đầu, dù sao hai người không yêu nhau nhưng vẫn có thể là bạn. Cô và anh cũng không phải thù hận đến nỗi không thể là bạn.
Ăn cơm xong cô quay về làm việc buổi chiều.
Mấy ngày này cô và Cảnh Hàn cũng ít gặp nhau anh có khi về rất muộn, cũng có khi không trở về. Cô phát hiện gần đây khi không gặp người đàn ông này cô có một cảm giác bồn chồn khó tả. Hôm nay cô nghe loáng thoáng quản gia nói anh bận nên ăn uống thất thường. Hôm nay cô quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-em-khong-the-thoat/1759293/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.