Cũng có thể coi là vậy, một nơi kỷ niệm không mấy vui vẻ.
- Không vui vẻ
Cô gật đầu
- Phải năm đó một người bạn của tôi đã mất tích ở đây sau đó tôi không còn gặp lại cậu ta nữa
Cảnh Hàn siết chặt nắm tay
- Cô không có tin tức của cậu ta sao.
- Phải, năm đó tôi bị rơi xuống hồ được cứu lên và đưa vào trạm xá, về sau khi đi học lại không gặp lại cậu ta nghe nói cậu ta mất tích cũng có người nói cậu ta đã ra nước ngoài, tôi không gặp lại cậu ta.
- Cô với cậu ta quan hệ thế nào
- Chúng tôi là bạn cùng lớp. Cậu ta là một người khá hiền lành nhút nhát. Học khá giỏi.
- Cô không yêu cậu ta
Cô ngẩng lên nhìn anh cảm thấy khá lạ lẫm với câu hỏi của anh, không rõ vì sao anh lại hỏi như vậy. Nhưng vẫn trả lời câu hỏi của anh
- Chúng tôi chưa tiến đến mức quan hệ đó.
- Vậy sao
Cảnh Hàn cười nửa miệng
- Cô có cho rằng cậu ta yêu cô không.
- Tôi và cậu ấy chưa bao giờ nói về vấn đề này.
- Vậy nếu cậu ta yêu cô, cô có yêu tên mặt trắng đó không.
- Tại sao anh lại hỏi như vậy, tại sao hôm nay anh hỏi nhiều về bạn chạy tôi như vậy
- Tôi không được hỏi sao, chẳng lẽ tôi không lên biết về quá khứ của vợ mình.
- Chuyện giữa tôi và Huỳnh Đông vốn ai cũng biết là chúng tôi yêu nhau
- Chúng tôi ! yêu nhau! cô nói ra rất thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-em-khong-the-thoat/1759280/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.