Ha ha... Cậu còn chưa thấy hết sự bỉ ổi của tôi đâu. Tốt nhất đừng chạm đến giới hạn của tôi. Nếu không đừng trách tôi không nể mặt ba cậu.
- Anh biết ba tôi.
- Chuyện gì mà Phương Cảnh Hàn tôi muốn biết tôi đều có thể biết được.
- Nếu đã vậy tôi cũng sẽ không cần phải úp mở làm gì. Tôi sẽ đưa Y Lan đi. Anh không thể cản chúng tôi được. Tôi sẽ đấu với anh đến cùng.
- Khẩu khí rất mạnh mẽ! Tôi sẽ đợi.
- Thôi đi!
Y Lan lên tiếng
- Huỳnh Đông chuyện của em không cần anh xen vào. Đừng làm chuyện tự mình hại mình nữa.
- Y Lan! em ko cần phải sợ hắn. Chúng ta vốn là một đôi. Hắn ta không thể làm gì chúng ta được.
- Em xin anh, việc của chúng ta em đã nói rất rõ ràng rồi. Anh đừng làm khó em rồi tự mình làm khổ mình.
- Được rồi. Những gì cần nói cũng đã nói xong đi được chưa.
Cảnh Hàn vuốt tay áo đứng thẳng dậy bước đi
Y Lan nhìn Huỳnh Đông một cái rồi cũng xoay người bước đi.
- Chờ mình với
Giai Tuệ lật đật chạy theo
Trên đường chở về khách sạn. Ngồi trên xe hai người không ai nói với ai câu nào.
Cô muốn lên tiếng giải thích với anh nhưng thấy anh lạnh lùng không nói gì khiến cô không dám mở miệng. Đành đưa mắt nhìn ra ngoài cửa xe.
Về đến phòng Cảnh Hàn đi thẳng về bàn làm việc dặn dò người trợ lý bên cạnh.
Thấy vậy cô cũng lẳng lặng đi vào phòng ngủ thay đồ không làm phiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-em-khong-the-thoat/1759271/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.