Ra khỏi quán hai người lên xe không ai nói với ai câu nào, Du Hạo ngồi ở ghế phụ thấy không khí có vẻ căng thẳng liền mở lời.
- Em gái xinh đẹp thật không ngờ duyên phận của chúng ta lại ngắn ngủi như vậy, hóa ra em là vợ của tên đầu gỗ Cảnh Hàn. haiiiii thật đáng tiếc
Nghe anh nói vậy Cảnh Hàn ném cho anh cái nhìn như muốn giết người.
Du Hạo trông thấy nhưng giả vờ như không thấy vẫn tiếp tục nói với Y Lan
- Anh giới thiệu lại nhé! Anh là Du Hạo bạn thân từ nhỏ của chồng em
Nghe anh gọi như vây cô thoáng đỏ mặt.
- Vâng chào anh thật xin lỗi vì lúc nãy đã không nhớ ra anh.
- Không sao! giờ nhớ là tốt rồi. Em là vợ của Cảnh Hàn hôm nào tụi anh tụ họp em hãy cùng tham gia cho vui.
- Vâng cảm ơn anh.
- Anh nói nghe này, tên đầu gỗ bạn anh nó không biết chiều chuộng phụ nữ, chắc em phải chịu ấm ức lắm hả.
- Hả ! cái này!
Cô lúng túng liếc nhìn anh
- Cậu hôm nay ăn phải khoai ngứa hả, nên ngứa ngáy muốn ăn đòn lắm đúng không.
Anh lạnh lùng nói
Du Hạo cười vô tội.
- Ấy, bạn. hiền lại tức giận gì chứ, mình chỉ định giúp cậu nói đỡ vài câu tốt đẹp để em gái xinh đẹp hiểu cậu hơn thôi , làm gì tức giận vậy.
- Cô ấy là Diệp Y Lan, không phải em gái xinh đẹp.
- Được! Được! Y Lan!
Du Hạo giơ hai tay cười đầu hàng.
- Cậu mà còn luyên thuyên nữa tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-em-khong-the-thoat/1759264/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.