Quản gia gõ cửa phòng cô
- Thiếu phu nhân đã đến giờ ăn trưa cô có muốn ăn luôn không ạ
Mệt mỏi ngồi dậy thật sự lúc này cô không muốn ăn, cũng không có tâm trạng để ăn. Chuyện của cô và Huỳnh Đông khiến cô vô cùng đau lòng và khó sử. Cô không muốn anh trông thấy anh đau lòng như vậy. Còn việc công ty còn ba mẹ cô
- Phải rồi công ty, giờ việc công ty còn chưa giải quyết xong. Mình phải làm gì đó giúp ba mẹ. Mình phải dứt khoát xử lý việc này. Phải nói rõ với Phương Cảnh Hàn mình nghĩ anh ta cũng không muốn lấy người mà người đó không yêu anh ta, vậy nên từ hôm đám cưới anh ta luôn không gặp mình. Biết đâu anh ta sẽ đồng ý ly hôn với mình mà vẫn giúp công ty của ba, sau này mình sẽ đi làm để trả nợ cho anh ta là được. Khi đó mình và Huỳnh Đông vẫn còn cơ hội đến với nhau. Nghĩ vậy ngay lập tức có đứng dậy vào nhà vệ sinh rửa mặt. Cô trang điểm qua loa rồi xách túi ra khỏi phòng.
Xuống lầu cô nhìn quản gia hỏi
- Chủ Cảnh Hàn có nói bao giờ về không ạ.
- Thiếu phu nhân thiếu gia không có nói.
- Vậy tôi có thể tìm anh ấy ở công ty đúng không.
- Việc này! Chắc không có vấn đề gì.
- Vậy chú nói lái xe chở tôi đến công ty.
- vâng được! vậy có cần tôi báo cậu chủ trước một tiếng không ạ.
- Không cần đâu
Nói rồi cô bước nhanh ra ngoài.
Lúc này điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-em-khong-the-thoat/1759235/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.