“Các cậu vào đi!” Thế Hải mở cửa bước vào, theo sau anh là ba người đàn ông, họ đều là đồng nghiệp của anh. Mạc Vi Như từ trong bếp chạy ra tiếp đón. Thấy một cô gái trong nhà, ba người đồng nghiệp nhìn nhau rồi cười “Chà, phó phòng của chúng ta có bạn gái mà giấu nha...!” Thế Hải liếc mắt “Đừng nói linh tinh, em ấy là thanh mai trúc mã của tôi, vì hôm nay các cậu đến chơi nên tôi nhờ em ấy sang nấu giúp đồ ăn thôi” ba người bạn đồng nghiệp gật gù đi vào phòng ăn. Trên bàn đã bày sẵn các món ăn ngon và đẹp mắt khiến ai nhìn vào cũng phải xuýt xoa và thòm thèm. Mạc Vi Như mỉm cười xới cơm cho bốn người, ai ăn cũng khen ngon làm cô thấy thật ngại.
Bữa ăn mới vừa diễn ra thì tiếng chuông cửa lại vang lên, cô đi ra mở cửa. Lê Dĩnh thân váy suông đeo túi xách đắt tiền đứng trước cửa. Cô ta thấy Mạc Vi Như liền nhăn nhó, xong tự nhiên đi vào như nhà của mình. Mạc Vi Như chán nản lắc đầu. Thế Hải cùng ba người bạn đồng nghiệp đều ngạc nhiên khi thấy Lê Dĩnh.
- Sao em lại đến đây? - Thế Hải hỏi
- Anh có mời em đến mà, xin lỗi anh vì em đến trễ! - Lê Dĩnh mặt dày kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Thế Hải.
Mạc Vi Như đóng cửa xong, cô nhìn Lê Dĩnh ngồi chỗ của mình, có chút bực mình, cô gái này quá là tự nhiên đi.
- Cậu có mời Lê Dĩnh à? - một người đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-em-chi-co-the-o-ben-canh-anh/2723315/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.