“Vi Như, cơm cơm...” - Hàn Dạ Thần không kiên nhẫn kêu lớn, anh còn cầm đũa đập đập xuống bàn ladm người hầu đi qua gần phòng ăn cũng phải giật mình. Người đàn ông này từ khi nào lại biến thành trẻ con như vậy? Mạc Vi Như nhủ thầm, cô lau mồ hôi trên trán, hậm hực khuấy xong nồi canh rồi bước ra ngoài.
Thấy cô đi ra, Hàn Dạ Thần gãi gãi tóc cười hì hì. Mạc Vi Như chống nạnh “Thần, anh học đâu cái tính giống trẻ con thế hả?” “Anh đói...” Hàn Dạ Thần bĩu môi. Mạc Vi Như nén nhịn muốn phát hỏa, cô nhẹ nhàng nói “Anh đợi thêm một chút nữa thôi là có cơm ăn rồi, em nấu toàn món anh thích ăn nhất đó mà mấy món này nấu hơi lâu nên anh chịu khó đợi được không?” Nghe như rót mật vào tai, Hàn Dạ Thần vui vẻ gật đầu “Được”
Mạc Vi Như thở phào, cô vào phòng bếp làm nốt các món. Khoảng 10 phút sau, các món ăn đã được bày biện trên bàn, mùi hương tỏa ra thơm phức. Hàn Dạ Thần nuốt nước miếng, anh nhận lấy bát cơm mà cô xới cho mình. Hàn Dạ Thần dù đói nhưng động tác khi ăn vẫn ưu nhã muôn phần làm Mạc Vi Như cũng phải cảm thán, cô mà đói như anh thì chắc sẽ ăn không ngại mất hình tượng.
- Ngon quá, cơm vợ nấu đúng là số một! - Hàn Dạ Thần ăn xong bát cơm, anh híp mắt cười khen ngợi cô.
- Vợ cái đầu anh ý! - Mạc Vi Như đỏ mặt gắt lên, dù thế nhưng cô vẫn cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-em-chi-co-the-o-ben-canh-anh/2723274/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.