Tiếng gõ cửa lần nữa vang lên, ông quản gia bước vào, trên tay là một cốc sữa nóng. Ông bước đến đặt nhẹ cốc sữa xuống bàn kính, nhìn đĩa đồ ăn chỉ vơi đi một ít, ông không khỏi thở dài.
- Thiếu gia, dù cậu không muốn ăn thì cũng phải gắng ăn cho hết đi, tôi thấy cậu dọ này sức khỏe giảm sút quá nhất là ngày hôm qua cậu còn bỏ bữa, cậu có muốn hành hạ bản thân mình thì không phải dùng cách này...
-... - Hàn Dạ Thần im lặng, anh cầm cốc sữa nóng lên nhấp một ngụm, hơi nhíu mày rồi đặt xuống, sao vị sữa cũng trở nên khác lạ như vậy? Vị ngọt, anh không cảm nhận được...
- Cậu sẽ trách tôi nhiều chuyện nhưng mà thiếu gia à, tôi chăm sóc cậu từ khi cậu mới lọt lòng đến giờ, chuyện gì của cậu tôi đều biết rõ và hiểu được nhưng chuyện của cậu với vị tiểu thư kia, tôi không biết cũng chưa từng nghĩ tới! Thiếu gia, cậu yêu vị tiểu thư kia sao? - Ông quản gia chậm rãi nói
- Bác thấy được sao...? - Hàn Dạ Thần cúi đầu nhỏ giọng hỏi.
- Tôi đương nhiên là thấy được, không phải chỉ tôi mà cả ông bà chủ trên trời cũng thấy được - Ông quản gia đứng thẳng người, mắt hơi hướng ra ngoài cửa sổ - Cách cậu quan tâm, lo lắng và chăm sóc cho vị tiểu thư ấy thật đặc biệt! Tôi sống cũng hơn nửa đời người rồi, tôi cũng biết đó là tình yêu tuổi trẻ. Thiếu gia, có gì thì cậu cứ nói ra với tôi, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-em-chi-co-the-o-ben-canh-anh/2723228/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.