Ngày hôm sau, Hàn Dạ Thần và Mạc Vi Như vẫn đến tập đoàn như bình thường, hai người vẫn giữ một dáng vẻ bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra tối hôm qua. Chỉ là trong họ đều luôn hiểu rằng họ đang nghĩ về đối phương bằng một cách nào đó.
- Em đưa tập tài liệu này cho Giám đốc bộ phận Marketing bảo ông ta triển khai luôn kế hoạch, hạn cuối là sáng ngày mai. - Giọng Hàn Dạ Thần không lạnh không nóng.
- Vâng chủ tịch! - Mạc Vi Như nhận lấy tập tài liệu rồi đi ra ngoài
- À khoan đã - Hàn Dạ Thần gọi cô lại, Mạc Vi Như ngoái đầu lại chờ anh giao tiếp nhiệm vụ, chỉ thấy Hàn Dạ Thần đưa cô một chiếc hộp vuông bọc vải nhung màu đỏ
- Vật này là...? - Mạc Vi Như thắc mắc
- Là vòng tay! - Hàn Dạ Thần nhếch môi, anh mở hộp ra, trong đó là một chiếc vòng tay màu bạc dẹt mỏng bằng chất liệu cao cấp sáng lấp lánh khi bắt gặp ánh sáng bên ngoài. Hàn Dạ Thần lấy chiếc vòng ra, không để cô nói lời từ chối, anh nằm bàn tay cô, nâng phần cổ tay lên và nhẹ nhàng đeo vào cổ tay cô chiếc vòng. Sau đó Hàn Dạ Thần mỉm cười nhìn ngắm nghía rồi khen cô “Đẹp lắm..!”
Mạc Vi Như dù không mấy tự nhiên nhưng cô cũng phải bị thu hút bởi chiếc vòng này. Người ta nói, phụ nữ thì ai mà chẳng thích đồ trang sức. Đúng là như vậy!
- Anh tặng em chiếc vòng này...?- biết là quà anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-em-chi-co-the-o-ben-canh-anh/2723209/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.