Về đến nhà Tử Nguyệt đi một mạch lên phòng đóng cửa lại cái "RẦM "
" A mami về rồi!" Đình Đình ngồi trên ghế ngoài ban công cầm điện thoại chơi thấy cô chạy lại ôm
"Sao rồi mami? Mình thắng chứ?
Tử Nguyệt gật đầu rồi hôn lên má của Đình Đình
"Ủa ba đâu rồi ạ? "
"Ba con về sau." nở một nụ cười nhẹ rồi bế Đình Đình ra ban công, rồi ngồi xuống ghế
"Con muốn về Mỹ Không? "
Câu nói của Tử Nguyệt làm cho Đình Đình hơi bân khuân không biết có chuyện gì và nên trả lời như thế nào.
"Ở đây tốt mà mẹ? "
Cô im lặng không nói gì, không gian thanh tĩnh mẹ con hai người ngồi ngắm nhìn bầu trời thì điện thoại của Tử Nguyệt reo lên, cô nghĩ đó là Tuất Duật gọi nên không nghe máy, tiếng điện thoại tiếp tục reo, reo liên tục.
"Mami sao mami không nghe điện thoại? " Đình Đình ngước lên nhìn cô vẫn im lặng ánh mắt nhìn xa xăm của cô như đang suy nghĩ chuyện gì. Đình Đình chạy vào lấy điện thoại
"Mami ơi là chú Khiêm gọi " Đình Đình đem điện thoại ra đưa cô
Cô cầm lên bắt máy
"Trời ơi! Gọi chị cả chục cuộc chị mới bắt máy.Anh hai bị tông xe nằm ở bệnh viện rồi kìa chị hai "
" Anh ấy ở bệnh viện nào? " Cô bắt đầu hốt hoảng, tinh thần hơi bị rối loạn
"Bệnh viện ZXC, mà chị... " Khiêm con chưa kịp nói dứt câu là cô đã cúp máy.
"Đi thôi con " cô nắm lấy tay Đình Đình kéo đi.
Đình Đình thấy cô hoảng hốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-em-bot-nghich-lai-di/1726289/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.