"Nếu như tôi làm vợ của một lão già nào đó, xem ra tôi còn tốt hơn cái thứ trà xanh hay đi giực bồ người khác " cô khoang tay, trợn mắt nhìn ả
" Em đâu có giực bồ chị? Sao chị lại nói em thế! anh Huân Vũ " ả nép đầu vào ngực tỏ vẻ sợ hãi
"Cậu có ý gì? Hây ỷ được một tên già nào chống lưng rồi nói người khác như thế? Cậu đừng nghĩ tôi sẽ không dám động đến cậu à "gương mặt căng thẳng, mang đầy phẫn nộ
"Con gái đói lắm rồi phải không? Để mẹ dắt con đi nhà hàng khác ăn,ở nhà hàng này có chó,mẹ sợ nó sẽ cắn mẹ con mình quá!" giọng cô trầm xuống,rồi quay lưng đi
"Này chị nói ai chó thế? " Tử Tuyết vọi đi nhanh lên phía trước đưa tay ngang ra chặn cô lại
"Này! Tôi chưa nói chuyện với chị xong mà? Chị không được đi "
"Ồ! như thế à! Nhưng chúng ta chẳng có gì để nói với nhau cả?" Cô gạt tay ả ra bỏ đi
Cô vừa đi ra khỏi cửa lớn thì Tuất Duật láy một chiếc xe đến, anh bước xuống xe,Đình Đình vọi chạy lại anh
"Ba! Sao ba đến trễ vậy? Lúc nãy có người bắt nạt Đình Đình và mami đó ba! huhu "Đình Đình đưa đưa anh anh chiếc điện thoại nói "Con đã quay họ lại trong lúc chửi mami, này ba xem đi "
Anh cầm chiếc điện thoại lên xem, rồi bồng Đình Đình đi lại Tử Nguyệt
"Em có sao không? "
"Cần anh lo à? " cô bỏ lên xe
"Chắc là mami đang còn giận ba rồi! Ngoan nào chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-em-bot-nghich-lai-di/1726274/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.