Hừ hừ, đây là người đàn ông hai ngày trước đã vắt hết óc suy nghĩ cách cầu hôn cô? Cố Tiểu Mạch sắc mặt trở nên lạnh lùng, mặc dù không có ác cảm với Hứa Nhân Nhân, nhưng nhìn thấy cảnh tượng lúc này, Cố Tiểu Mạch đành dũng cảm thừa nhận, mình đang ghen. Cố Tiểu Mạch đột ngột tháo dây an toàn, đẩy cửa xe bước tới. Hứa Nhân Nhân chật vật đỡ Mộ Bắc Ngật, ánh mắt vô tội của cô ấy nhìn thấy Cố Tiểu Mạch đang tiến lại gần. Cô ấy thở hổn hển, hai má ửng hồng: “Chị Tiểu Mạch, chị đến rồi, anh Bắc Ngật say rồi, em đang chuẩn bị… đưa anh ấy về” Nói xong, Hứa Nhân Nhân vẫn âm thâm ôm Mộ Bắc Ngật vào lòng đưa đi. Chậc chậc, cô gái ngây thơ, trong sáng như một chú thỏ sao có thể cẩn thận như vậy. Mộ Bắc Ngật hơi nóng, môi mỏng mím lại thành một đường thẳng, trong mắt hỗn loạn lóe lên một bóng người. Quá quen thuộc, giống như Cố Tiểu Mạch. Cố Tiểu Mạch lững thững đi tới trước mặt Mộ Bắc Ngật, một nụ cười nhàn nhạt xuất hiện trên mặt, cô nhẹ nhàng n‹ ộ Bắc Ngật, xem em là ai?” Nhân Nhân, cảm ơn em đã giúp chị chăm sóc Bắc Ngật, chị sẽ đưa anh ấy về trước” Hứa Nhân Nhân giả vờ ngây thơ, Cố Tiểu Mạch liền giả ngu, cười thản nhiên. Mà Mộ Bắc Ngật tuy lơ đa lơ đơ, anh vẫn có thể nghe rõ từng lời của Cố Tiểu Mạch. Trong lúc nhất thời, đôi mắt đen của anh nhuộm nụ cười, vui vẻ nhìn Cố Tiểu Mạch. Cố Tiểu Mạch
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]