“Đủ rồi, Có Lan Tâm. Con cũng không nhìn lại xem bộ dạng của mình bây giờ điên rồ cỡ nào. Ra ngoài đường người ta có thể không chê à, nếu không muồn mát mặt thì dùng lại ngay cho ba!” Thoáng cái Cố Chắn Hải đã thay đổi sắc mặt, giận dữ quát tháo Cố Lan Tâm. Cố Lan Tâm khẽ giật mình, không dám tin mà nhìn Có Chắn Hải: “Ba, bây giờ ba đang mắng con đấy à?” “Cố Chắn Hải, ông đối xử với con gái mình như thế à?” Ngay lúc đó, bên ngoài có một bóng dáng hốt hoảng xông vào. Khi nhìn thấy Nám Nám khỏe mạnh ngòi trên ghế sô pha, Có Tiểu Mạch mới thở phào một hơi. Cô lập tức nhìn về máy người nhà họ Có, sắc mặt lạnh lẽo tới cực điểm, giọng điệu như sắp tức phát điên: “Dừng tay.” Trên trán của Có Tiểu Mạch lắm tắm mò hôi, lúc biết tin thì lầy xe của Dịch Bách phóng như bay tới đây. Cô bước lên trước, ôm chặt Nám Nám vào lòng rồi kéo cô bé ra sau lưng. Có Tiểu Mạch nhìn về phía Có Lan Tâm đang điên khùng không thôi. Chỉ một đêm không gặp, không ngờ Có Lan Tâm lại ra nông nỗi này, cả người cứ như vừa bị quẳng xuống Địa ngục, dữ tợn mà kinh khủng. “Cố phu nhân, bà hét lần này tới lần khác đưa con gái của tôi về là muốn khiêu chiến sức chịu đựng có hạn của tôi à2” “Tại sao? Con gái của bà tự làm tự chịu, hiện tại còn muốn cùng con gái tôi uy hiếp tôi sao? Tôi nói cho bà biết, âm mưu của bà,
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]