“Cố Tiểu Mạch, thứ hai, đi làm!”
Mộ Bắc Ngật lạnh lùng liếc nhìn Cố Tiểu Mạch, trầm giọng căn dặn, không dễ dàng để phản kháng.
“Tiểu Mạch đã chuẩn bị xin nghỉ việc rồi, giám đốc Mộ, tiền vi phạm hợp đồng sẽ được giao đủ, nếu cảm thấy không đủ thì có thể gấp đôi lên cũng được, tôi không hi vọng anh làm khó Tiểu Mạch.” Nam Thần An dứt khoát rào trước mọi chuyện, chằm chằm nhìn Mộ Bắc Ngật.
Tiếp đến sắc mặt của Mộ Bắc Ngật liền trùng xuống, luồng không khí xung quang dường như đứng yên trong chốc lát vậy, bầu khí đã kết thành băng.
“Giám đốc Nam có phải là tiền nhiều quá không có chỗ để đúng không? Chi bằng hãy tham gia nhiều hoạt động từ thiện hơn một chút để còn tích đức cho bản thân nữa, chuyện giữa tôi và Cố Tiểu Mạch cũng không đến lượt giám đốc Nam can thiệp vào, Cố Tiểu Mạch, cô tốt nhất là nên nhớ lấy.”
Anh lạnh lùng buông một câu, anh đã tức giận quá rồi, Cố Tiểu Mạch gần anh như vậy nên có thể cảm nhận được rõ ràng sự tức giận của anh.
Không hiểu tại sao, có một khoảnh khắc, Cố Tiểu Mạch lại muốn đi dỗ dành anh.
Nhưng Mộ Bắc Ngật đã tức giận tránh xa cô rồi bất chợt quay người đi ra khỏi phòng bệnh, Nam Thần An với ánh mắt lạnh lùng nên cô không thể nhận ra được cảm xúc của anh ta, anh ta chưa kịp nói lời an ủi Cố Tiểu Mạch thì đã bị Nám Nám đề nghị đưa cô bé đến nhà trẻ.
Trong phòng bệnh cuối cùng cũng yên lặng trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-dung-nghi-tron-thoat-anh/1090821/chuong-355.html