Chương trước
Chương sau
Cô bị phát hiện, trong lòng không vui vẻ lắm, đang định hét vào điện tho: šu không có gì để nói thì tôi tắt máy đ: Cùng với lúc cô nói lời này, Mộ Bắc Ngật nhìn chăm chằm vào mặt cô, rõ ràng từng chữ một, “Tôi xin lỗi.” Tròn vành rõ chữ, đủ để Cố Tiểu Mạch nghe một cách rõ ràng.

Mộ Bắc Ngật tiếp tục cầm điện thoại tiến về phía trước, nhìn Cố Tiểu Mạch nói, “Chuyện tối qua tôi sẽ bù đắp cho cô, nhưng Cố Tiểu Mạch, cô công bằng với tôi một chút, được không?

Câu cuối, Mộ Bắc Ngật có hàm ý gì đó không rõ, Cố Tiểu Mạch hơi kinh ngạc, lúc này mới phản ứng lại, cô nhận ra cảm xúc của bản thân dễ dàng bị anh tác động.

Cô nhìn Mộ Bắc Ngật cười xinh đẹp, “Mộ Bắc Ngật, anh quên mất anh có vợ sắp cưới à?” “Liên quan đến cô ấy?” Tại sao lại không liên quan đến cô ta? Có Cố Lan Tâm, Cố Tiểu Mạch với Mộ Bắc Ngật vĩnh viễn không thể thành đôi!

Ngay từ ban đầu, cô không nên động lòng.

“Tôi không cần anh phải bù đắp, anh tránh xa tôi ra là được rồi” Cố Tiểu Mạch lạnh lùng nói, trong đáy mắt không có chút ấm áp nào.

Ánh mắt Mộ Bắc Ngật lạnh đi, giọng trâm trầm, không thèm nghĩ mà bác bỏ, “Không được Ơ hay! Rõ ràng là anh đến xin lỗi cơ mà, sao thái độ còn cứng hơn cả cô vậy?

Cố Tiểu Mạch ngay lập tức nổi vứt điện thoại rồi quay người đi vào phòng, điện thoại đặt trên lan can, Mộ Bắc Ngật thấy cô tức giận rời đi, không nhịn được mà mỉm cười.

Nhưng…

Chỉ vài giây sau, nhìn thấy Cố Tiểu Mạch ôm một chậu nước, đi đến ban công, không chút do dự hất xuống dưới!

Mộ Bắc Ngật không né tránh, có lẽ vì muốn đến dỗ dành cô, toàn thân ướt như ch t, Cố Tiểu Mạch cầm chậu, nhấc điện thoại lên nói tiếp, “Đây là bù đắp mà tôi muốn, được rồi chứ? Mộ Bắc Ngật, anh có thể tránh xa cuộc sống của tôi không?

Cô thật sự không chống đỡ nổi nữa.

Từng giọt nước trên trán Mộ Bắc Ngật rơi xuống, chỉ có trời mới Dịch Bách đừng đẳng xa kia nhìn thấy cảnh tượng này đã kinh ngạc như thế nào…

Nhưng lại không dám bước tới, Mộ Bắc Ngật không để tâm đến toàn thân ướt nhẹp, ngược lại chỉ quan tâm đến cảm xúc của Cố Tiểu Mạch, “Bây giờ thoải mái hơn chưa?” Cố Tiểu Mạch nghẹn lời, anh ta sao lại…quan tâm cô?

“Anh đi đi “Chuyện tối qua, tôi sẽ cho cô một lời giải thích thích đáng” Mộ Bắc Ngật vừa dứt lời, anh tắt luôn điện thoại, sau đó cởi áo vest đầy nước đang nhỏ từng giọt xuống đất, đôi chân thon dài sải bước về phía xe ô tô.

Những lời Mộ Bắc Ngật vừa nói cứ xoay vòng trong đầu Cố Tiểu Mạch, đến lúc chiếc xe biến mất khỏi tầm mắt của cô, Cố Tiểu Mạch rất lâu sau mới bình thường trở lại.

Quả nhiên, ngày hôm sau, Kinh Đô tung ra một tin tức nóng hổi, cái xí nghiệp năm năm trước bị Mộ Bắc Ngật cấm hoạt động ở Kinh Đô, đến bây giờ, xí nghiệp bách hóa này cũng sẽ không thể tồn tại ở Kinh Đô nữa.

Lúc Cố Lan Tâm tỉnh lại ở bệnh viện, bên cạnh chỉ có người làm trong nhà, mặt cô ta trắng bệch, giọng nói đầy tủi thân lẫn không can tâm, không hề hết hy vọng nói, “Bắc Ngật đâu, mau gọi Bắc Ngật đến đây”

Người làm kính cẩn lễ phép trả lời, “Cô Cố, Tổng giám đốc Mộ phái tôi đến đây chăm sóc cô, Tổng giám đốc Mộ nói có việc quan trọng cần giải quyết” Bàn tay trong chăn của Cố Lan Tâm từ từ năm chặt, cô ta bỗng lấy điện thoại ra, gọi cho ông Mộ.

Đầu bên kia vừa nghe máy, Cố Lan Tâm lập tức kể đầu đuôi Cốc ngọn chuyện đã xảy ra.

Tờ báo trong tay ông Mộ bỗng nhiên rơi xuống đất, mặt mũi tối sâm, “Không phải nó luôn cưng chiều cháu sao? Tại sao cháu lại sa sút tinh thần như vậy?” Nhưng ông Mộ không biết, vẫn là do Cố Tiểu Mạch đó!

Cố Lan Tâm khóc lóc thảm thiết, ông Mộ đành trầm giọng nói, “Cháu nghỉ ngơi đi, chuyện này giao cho ông.” Không giống với bầu không khí lạnh băng này, Cố Tiểu Mạch ở nhà suốt cả một ngày.

Trước đây hiếm có lúc nào cô rảnh rỗi như vậy, Cố Tiểu Mạch chưa bao giờ có thời gian rảnh rỗi, lúc cô thiết kế trang phục, cô tận hưởng quá trình sáng tạo, tận hưởng những thứ xinh đẹp bản thân từng chút từng chút một vẽ ra.

Nhưng hiện tại, cô lơ đãng, ôm đầu Cối ngồi trên thảm trải sàn, không biết đang suy nghĩ gì.

Nám Nám đặt quyển truyện trong tay xuống, nhìn sắc trời bên ngoài đang dần dần buông xuống, không nhịn được nữa, lên tiếng, “Nấm ơi, mẹ có chuyện gì vậy, Nám Nám lo cho mẹ lắm” Cố Tiểu Mạch dùng thời gian cả một ngày để nhớ lại quá trình cô với Mộ Bắc Ngật quen nhau cho đến bây giờ, cũng dùng cả một ngày để xóa bỏ anh ra khỏi thế giới của cô, từ nay về sau sẽ không có bất kỳ liên quan gì giữa hai người.

Giọng nói non nớt hơi tức giận của Nám Nám cắt đứt suy nghĩ của Cố Tiểu Mạch, Cố Tiểu Mạch cố gắng để bản thân tỉnh táo, quay đầu lại nhìn Nám Nám, ôm con bé vào lòng, “Nám Nám, làm con lo lắng rồi, mami không sao cả, từ bây giờ, mami sẽ bắt đầu cuộc sống mới! Đợi chú Nam quay vể, mami nhờ chú Nam giúp đỡ một chuyện, chúng ta quay về Anh, Nám Nám, con có đồng ý không?” Chuyện chuẩn bị quay về Anh là Cố Tiểu Mạch vừa mới quyết định, đã muốn cắt đứt hoàn toàn quan hệ với bọn họ, cô chỉ còn cách quay lại nơi cô đã sinh sống suốt năm năm qua, như vậy, tâm tình của cô mới trở nên thoải mái.

Hừ, hôm qua đứng ở dưới nhà, nói sẽ giải thích cơ mà!

Bây giờ đến bóng dáng cũng không thấy, đồ khốn, tất cả đều là đồ khốn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.