Thấy có người nói với mình, nó quay ra nhìn người đó... là một tên con trai sao? Dáng dấp anh ta có vẻ cao ráo đó nhưng không thể thấy rõ mặt. Bởi lẽ người con trai ấy đội mũ lưỡi chai che kín, hình như không muốn cho nó biết mình là ai thì phải. Một phần như thế, còn một phần do men say đang ngấm dần vào cơ thể nó, mệt mỏi lắm rồi, nó cũng chẳng có ý từ chối lòng tốt của anh ta làm gì. Gật đầu nhẹ, giọng nó vẫn khàn đặc như vậy:
-Ơ... Ừ...
Anh ta kéo ghế lại gần nó và ngồi xuống, quần áo anh ta chỉ có đúng một màu đen đơn điệu, thấy người nó ướt sũng nước thì hỏi như phép lịch sự thông thường:
-Cô vừa đi mưa?
-Có lẽ! - Chẳng màng đến những câu hỏi ấy, nó lắc nhẹ ly rượu đang uống dở trên tay.
Người con trai ấy họi thêm một cái ly và rót đầy rượu vào trong, mắt nó mơ màng nhìn ly rượu đầy kia. Tửu lượng của anh ta phải chăng còn tốt hơn cả nó? Chắc chắn là vậy rồi. Thái độ của anh ta chẳng có chút gì xoay chuyển sau khi uống cạn ly rượu mạnh đó hết. Trong trạng thái vật vờ, nó cố gắng hỏi:
-Anh có... có chuyện gì... ực... buồn à?
-Đúng... tôi có chuyện buồn thật! Tôi đánh mất người tôi yêu! - Chống tay trên bàn, anh ta nhìn sang nó thắc mắc vô cùng - Cố thì sao? Chuyện gì mà khiến cô phải dầm mưa lại uống rượu thế này?
-Tôi hận anh ta! - Lại uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-cung-ngoc-that/2761881/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.