-Cho cháu hai bát mi vằn thắn nha di Ba! - Hắn kéo nó ngồi xuống ghế rồi lớn tiếng gọi.
Từ trong phía cửa hàng, một người phụ nữ khoảng tầm bốn mươi bước ra. Trên môi bà còn hiện rõ một nụ cười niềm nở, một người phụ nữa phúc hậu. Khuôn mặt bà đã có những nếp nhăn xô lại với nhau, dường như bà đã lắm việc rất nhiều hay thức đêm nên dưới đôi mắt bà cuồng thâm lại thấy rõ. Giọng nói của bà dịu dàng vô cùng, bà hỏi:
-Sao hôm nay lại đến đây thế này? Ta có bao giờ thấy cháu đi với con gái đâu! Đây chẳng lẽ là...
-Dạ, vợ cháu đấy! - Mặt hắn hớn hở, lại tiếp tục cái mản giới thiệu chán ngắt ấy, mà nói thì có đúng sự thật bao giờ đâu.
-Không phải đâu ạ! Chỉ là mẹ bạn ấy với ba mẹ cháu có hôn ước gì gì đó thôi chứ chưa chắc là thật đâu ạ! Sau này còn thay đổi! - Vội vàng biện hộ ngay lập tức, nếu cứ để hắn leo lên đầu ngồi như thế này thì nó chết không kịp ngáp mất.
-Cái gì? Bạn bao giờ? - Mặt mũi hắn tối sầm lại, nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống.
-Thôi! Hai đứa không cãi nhau nữa! - Ở nhà hắn thì có bà Xuân Huyền nhắc nhở, ở đây thì có dì Ba nữa - Để ta đi làm mì cho mà ăn!
Sau khi dì Ba đã đi vào bếp, hắn với nó ngồi nhìn nhau, con mắt của ai cũng rực lửa căm thù. Bỗng nhiên có một sự thúc đẩy nào đó mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-cung-ngoc-that/2761851/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.