-A! - Ánh mắt nó đụng độ với thân thể hắn, chiếc áo đồng phục thì không đóng cúc, thân thể thì khỏi phải nói vì hắn chăm tập thể thao lắm nên đổi lại đó là một body chuẩn hơn cả Kevil nữa chứ. Dù là từ hồi chiều nó rất giận hắn nhưng giờ rơi vào hoàn cảnh như thế này thì có phải là giết người không cơ chứ, nó đành lòng quay mặt đi. Thực ra là muốn nhìn lắm đó chứ - Bác Xuân Huyền ơi, cứu cháu!
“Không hiểu lí do tại sao mà hắn vẫn có thể cười nham hiểm đến thế khi mà mình gọi mẹ hắn được nhỉ? Thật là kì lạ quá!”
-Cưng à, mẹ anh có công chuyện nên đi từ chiều rồi cưng ơi! - Mắt hắn nhắm tịt lại trong nỗi vui sướng tột độ - Và giờ thì... chỉ có anh và cưng mà thôi!
Tay hắn đưa lên, di chuyển quang mắt, mũi và hắn dừng lại ở đôi môi của nó. Đôi môi ấy đỏ mọng như trái dâu rừng, hắn nhìn mà chỉ muốn cắn cho một cái. Riêng nó thì cứ nằm yên như trời trồng, mắt không dám hướng về hắn vì sợ sẽ lại đụng mắt phải cái thân hình đẹp tuyệt vời ông mặt trời kia. Hắn từ từ cuối xuống, bờ môi tội lỗi kia đang từ từ cảm nhận hương vị ngọt ngào trên môi nó, cái hôn của hắn không có vẻ gì là cuồng bạo. Từ tốn cảm nhận, hắn muốn xóa nhòa đi cái dấu vết mà Kevil đã để lại trên môi nó cũng như xóa đi những cái hôn tội lỗi của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-cung-ngoc-that/2761848/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.