Chương 8
(8.4)
...
-Mọi người lại đây! - Asa gọi cả ba lại gần chiếc bàn gỗ đặt ở góc phòng.
-Biết rồi! - Hắn ngán ngầm đi lại, vừa bực mình vì chuyện của nó và Kevil lại càng tức hơn khi nghe cái giọng của Asa.
-Đừng giận cá chém thớt vậy chứ! - Ánh mắt sắc lạnh của Asa lia qua hắn, cô nói một câu trúng tim đen của hắn.
-Sao... sao biết? - Mặt hắn lúc này trông rất ngu, ngớ người ra hỏi cô.
-Hai con mắt cứ như hai cái đèn pha ô tô to tổ trảng thế kia, xong cắm vào hai người kia thì ai chẳng biết! - Cô lôi trong túi ra chiếc điện thoại rồi tiếp - Thôi! Hai người kia đến rồi đó!
Hắn không hỏi gì thêm, quay người lại thì quả nhiên, nó và Kevil đã đi tới.
"Woa!? Cô ta có con mắt thứ ba hay sao nhỉ?"
-Tất cả ngồi vào đi! - Tiếp tục nhắc nhở lần thứ hai, Asa thở dài trong lòng. Mấy người này như trốn trong bệnh viện chữa điếc ra vậy, nói mãi mà không tiếp thu được là sao?
-Chị gọi có chuyện gì không ạ? - Nó ngồi xuống, yên vị xong mới dám hỏi. Hắn cũng ngồi xuống cạnh nó, nhìn đi chỗ khác làm nó nghiêng đầu tỏ vẻ tò mò.
"Sao vậy?"
-Ừ! Cũng không có gì nhiều đâu! - Asa trả lời, cô liếc nhìn một kẻ chưa ngồi xuống mà nhắc khéo một cách mỉa mai - Hey! Anh bị bệnh gì không thể ngồi được sao?
-Cô... - Kevil hơi tím mặt, hậm hực ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-cung-ngoc-that/2761824/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.