Ở trên sân thượng không khí bỗng trở lại trầm lặng, cả hai người đàn ông đều im lặng chỉ đứng đó ngắm nhìn bầu trời đang dần tối lại.
Có vẻ như hai người mỗi người chìm vào thế giới riêng của mình và cả hai đều có người con gái trong lòng mà cả hai muốn bảo vệ chỉ là còn điều gì đó khiến họ đều có cảm giác sắp vụt mất thứ quan trọng nhất trong cuộc đời.
"Cậu muốn gì cứ nói đừng vòng vo ở đây"
"Đương nhiên tôi muốn một mạng đổi một mạng"
"Ý cậu là gì?"
"Anh thông minh như vậy lại không hiểu sao? Tôi muốn anh phải chết để đền mạng cho Nhược Uyển"
"Không dễ như vậy đâu"
"Đương nhiên là không dễ nhưng có một cách dễ hơn rất nhiều"
Anh nhíu mày ngầm hiểu ra ý hắn muốn là gì, chắc chắn hắn sẽ sử dụng cô để uy hiếp anh không cho anh ra tay, lại mưu kế như vậy thì quả thực cậu ta đang mù quáng, mù quáng trong tình yêu, mù quáng trong quan hệ anh em.
"Sở Bắc, cậu nghe này, chính xác cậu là đang mù quáng, hãy nghĩ lại ai mới người cậu yêu"
"Tôi không cần anh dạy đời, chúng ta giải quyết thôi"
"Được"
Trong lúc này cô và Hạ Giang đi men theo cầu thang để lên sân thượng, cũng chả biết tại sao phải lên làm gì giải quyết ở đây luôn có tiện luôn không, ôi hắn ta làm màu quá đi mất mà cho dù có trả thù đi nữa thì Nhược Uyển có sống lại được không, lên đó trả thù thì cũng được gì.
Sau khi cô và nó đến được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-anh-sai-roi/1502618/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.