Buổi tiệc bắt đầu, mọi người hăng say nghe nhạc và thưởng thức đồ ăn ở đây.
Cô cảm thấy nó thật tẻ nhạt, chẳng có gì vui cả nên cô cũng chẳng thèm nghe nhạc hay ăn đồ ăn ở đây. Lợi dụng lúc Nhất Thiên đi bắt tay, trò chuyện cùng đối tác thì cô đi lại gần phục vụ lấy ly rượu khác ra uống, có vẻ ở nơi đây mà không uống rượu thì không vui.
Tuệ Nghi nhíu mày lắc đầu khi thấy cô cầm ly rượu khác uống, lời của Nhất Thiên chỉ như gió thoảng mây bay đối với cô vậy. Cô bây giờ muốn làm gì thì chẳng ai ngăn cản được.
Sẽ không lâu nữa, có thể cô sẽ tìm Hạ Giang để tính sổ toàn bộ những điều cô ta làm với cậu ấy.
Tuệ Nghi thầm nghĩ mà run người, nhỏ không phải ngây thơ, không ai không biết kỹ thuật của Giai Thụy rất cao, khi ông ta ra tay sẽ ra tay rất tàn ác, chẳng có từ " tha " trong từ điển của ông ta. Cô lại là học trò à không, đúng hơn là con gái nuôi của ông ta.
Phải nói khi nhỏ biết cô là con gái nuôi của ông ta thì nhỏ rất sốc, sốc lắm, nhỏ biết ông ta là một người còn mưu mô hơn Lãnh Hàn e nữa, nếu cô dính vào thì chẳng phải cô cũng sẽ giống như thế sao?
Nhưng Tuệ Nghi đã lầm, người mưu mô có thể là Giai Thụy nhưng người ra tay tàn nhẫn và độc ác thì không ai khác ngoài Hàn Phong.
Có thể Giai Thụy là một mafia nhưng ông ta yêu thương yêu cô, còn anh, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-anh-sai-roi/1502599/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.