Tự hứa với lòng là vậy, cô lau đi giọt nước mắt trên gương mặt xinh đẹp của mình, đứng dậy lấy đồ. Cảm giác đau phát ra từ phía dưới hạ thể khiến mặt mày cô nhăn nhó, cố chịu đựng cô vào làm vscn.
Xong, cô bước xuống nhà, nhìn thấy Hạ Giang đang mỉm cười hạnh phúc còn anh thì ôm eo cô ta, con tim cô đau nhói. Anh thấy cô thì mặt liền tắt nụ cười, anh thể hiện sự chán ghét đối với cô. Cô cười nhạt rồi đi ra khỏi nhà, một ngày cô ở nhà cô không chịu nổi, không phải cô thấy chán hay bên ngoài cô có tình nhân mà là khi cô ở nhà anh sẽ có cơ hội làm cô tổn thương. Nơi cô quyết định đến đó là nhà cô, là Lục Gia.
Đến trước cánh cửa sắt màu đen, cô phân vân không biết có nên vào hay không thì cô nghe thấy tiếng của Tuệ Nghi:
" Tiểu Nhi, sao cậu lại đứng ở ngoài này? "
" Ờ thì... Tớ về thăm cha mẹ và anh trai thôi "
" Vậy thì vô với tớ "
Nói rồi nhỏ kéo cô vào bên trong. Thấy cô dì Hồng rất vui, vị tiểu thư của Lục Gia đã về sau mấy tháng bên nhà chồng. Cô đứng đó cùng với nhỏ, mẹ cô đi từ trong bếp ra, chào nhỏ:
" Chào con "
" Con chào dì, dì à hôm nay anh Thiên có nhà không ạ "
" Có, thằng bé đang ở trên thư phòng đàm đạo với cha nó "
" Vâng, mà dì này hôm nay có người về nhà thăm mọi người đây "
Nói xong, Tuệ Nghi bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-anh-sai-roi/1502571/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.