Triệu Hải Yến đưa tay lên trán Tuấn Anh, sau đó lại đưa tay lên trán mình. Cô muốn xem người đàn ông này có bị sốt nên nói mê sàn hay không, trước đến nay anh gặp cô là trốn như trốn tà vậy mà hôm nay anh ta chủ động nắm tay cô kéo đi, lại nói rằng muốn thứ quen cô sao. Hải Yến tim đập thình thịch, miệng lấp bấp hai vai rung lên như không tin vào tai mình.
- Anh... bị bệnh sao? -
- Không. - Tuấn Anh nhàn nhạt đáp. - Cô không muốn sao?
- Không phải... tôi rất muốn là bạn gái của anh... nhưng... tôi cảm thấy rất kì lạ không phải anh từng nói là đã có bạn gái sao?
- Tôi chia tay rồi.
- Vậy nên anh mới buồn như vậy... và muốn quen tôi ư. - Triệu Hải Yến khổ sở nói giữ tiếng nấc trong cổ họng, anh là đang xem cô là người thay thế ư.
- Cô có thể từ chối. - Tuấn Anh lại đáp một cách không quan trọng.
Triệu Hải Yến im lặng không đáp... gió biển thổi bay mái tóc cô trong gió và những giọt nước mắt từ khoé mi cô chưa kịp rơi xuống đã bị cơn gió hất đi. Cô và anh không nói với nhau một lời nào kể từ khi đó... chỉ là trên tay cô đang cầm một lon bia đắng chát đưa vào miệng... đó là lần đầu cô uống thứ đắng ngét đến khó chịu này.
Tuấn Anh đưa Triệu Hải Yến về nhà, anh tiễn cô đến trước cửa nhà thì an tâm mà quay đi. Cô vội bước theo một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vit-nho-xau-xi-em-dung-hong-thoat-khoi-ta/1915531/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.