- An Nhiên, dạo gần đây em có bị ra huyết không? - Vị bác sĩ nhìn vào màn hình phía trên đang soi đứa trẻ trong bụng An Nhiên.
- Em có bị một chút, chỉ là màu hồng nhạt... không đậm như máu. - An Nhiên lần đầu tiên mang thai, nghĩ chuyện đó lại là bình thường.
- Tùy cơ địa của mỗi người nên biểu hiện khác nhau. An Nhiên, em vẫn còn nhiều cơ hội khác, đừng buồn. - Vị bác sỉ an ủi.
- HẢi Minh, anh nói vậy là sao? Em không hiểu. - An Nhiên bất giác rùng mình, anh ta nói như vậy là nghĩa lý gì.
- Đứa trẻ trong bụng em không tìm ra tim thai... cũng không phát triển hơn so với lần trước... theo kết quả cho thấy đứa bé trong bụng em đã mất rồi. - Bác sĩ Hải Minh nói tiếp. - Nhưng em vẫn thể có đứa bé khác, lần sau cẩn thận một chút sẽ không sao.
An Nhiên là từ giật mình sau đó là thuơng xót và cuối cùng là lo sợ. Hàn gia nếu biết cô đã làm mất đứa trẻ này liệu bọn họ sẽ đẩy cô ra khỏi nhà, nhất là Hàn Liên Chi sẽ khinh khỉnh nhìn cô đắc ý. Không được, đứa trẻ bảo bối này của cô vì sao lại đi sớm như vậy... phải chăng nó biết rằng sinh ra không phải từ tình yêu ư.
- Em có nghe lời anh, không được ăn uống những thứ trong danh sách này không? - Hải Minh hỏi.
- Danh sách nào cơ? - An Nhiên mở to mắt hỏi.
- Anh đã chuyển fax đến Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vit-nho-xau-xi-em-dung-hong-thoat-khoi-ta/1915512/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.