*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không, nếu tôi đã chết rồi, làm sao tôi còn mơ được nữa, nên chắc tôi chỉ đang chấp chới giữa sống và chết thôi.
Dù sao đi nữa---tôi cũng chẳng còn sống được bao lâu nữa rồi.
"----"
....Lạ thật, tôi không hề sợ gì cả.
Dù tôi đã, hay sắp chết, cũng chẳng đáng lo lắm.
Lúc này, tôi chỉ nghĩ đến một người mà thôi.
"...Senpai."
Người vừa mỉm cười với tôi.
Là Ciel, người đã kể cho tôi câu chuyện cổ tích vừa rồi.
Một cuộc sống hoàn toàn bình thường, không hề có đau khổ, một câu chuyện đúng như chị ấy mong đợi.
Chỉ là một thế giới bình lặng mà thôi.
Với tôi hay Arihiko, thế giới đó chỉ là một chuỗi ngày vô vị lặp đi lặp lại, chẳng chút giá trị gì.
Nhưng với chị ấy, thì thứ nhàm chán đó lại là...
"---Một giấc mơ không thể nào thực hiện được."
Nghĩ đến đây, tôi buồn biết mấy.
Tôi đã tự kết liễu mạng sống của mình một cách ích kỉ.
Tôi đã không nghĩ kĩ về hậu quả của việc đó.
Nếu vừa rồi là giấc mơ của chị ấy, thì dù tôi có cảm thấy khốn khổ đến đâu.
Thì tôi cũng nên ở cạnh chị ấy, được chị ấy giúp đỡ, và bảo vệ chị mới phải.
(Nhạc nền: Kagetsu Tohya - Track 02 - Moonlit Night)
"Đó chỉ là ước mơ của người mang tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/visual-novel-tsukihime-ciel-route/2787611/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.