*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi bị nhốt trong ngục tối.
Tám năm kể từ khi thức dậy.
Tôi đã chìm trong bóng đêm dài đằng đẵng.
Tôi không hiểu tại sao.
Tôi đã quên đi lí do từ lâu lắm rồi.
Nơi này chỉ có bóng tối thôi.
Nhưng, tôi biết mình cần phải làm gì.
Tôi không hiểu tại sao mình lại sống.
Nhưng tôi biết mục tiêu của mình.
Xiềng xích trói buộc tôi đã không còn nữa rồi.
Không còn gì ngăn cản nữa.
Giờ việc duy nhất,
là giết chết mày.
Huýt. Huýt huýt. Chíp chíp.
Cửa sổ đang mở hay sao?
Có tiếng chim hót vọng ra từ vườn.
Làn gió mát mẻ phả qua mặt tôi.
Ánh nắng dịu dàng ấn lên mi mắt.
Một cái ấn thật nhẹ nhàng và dịu êm.
Một buổi sáng đẹp trời.
Sáng rồi sao?
Xem ra tôi đã ngủ một mạch từ khi nói chuyện với Akiha.
Cơ thể vẫn còn mệt mỏi.
Nhưng tôi cảm thấy khá hơn đêm qua rất nhiều.
Mở mắt, tôi tỉnh dậy.
"Ộc..."
Suýt nữa tôi ói ra.
Vẫn còn di chứng của chứng thiếu máu hôm qua?
Ngực đau nhói, đầu óc u mê.
"Tôi xin phép cậu chủ."
Hisui bước vào phòng.
Cô ta dường như không ngờ rằng tôi lại dậy sớm thế.
"Chào buổi sáng. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/visual-novel-tsukihime-ciel-route/2787579/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.