*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngại gì nữa, ăn thôi.
Tôi luôn tin rằng nếu được đối xử bằng lòng tốt thì phải đáp trả.
"---Em đang đói lắm, nên nếu chị không phiền, em sẽ ăn nốt."
Đúng, cho dù có quá hạn sử dụng đi nữa, tôi cũng không ngại đâu.
"Vậy thì vào phòng trà đạo nhé. Ở trong đó, chị có thể pha trà cho em."
Senpai lướt nhanh dọc theo hành lang.
"Itadakimasu."
Tôi chắp hai tay lại rồi nhanh chóng cúi xuống hộp cơm của Senpai.
Nhồm nhoàm. Tôi nhai mà chẳng thèm giữ kẽ, trong khi Senpai chỉ nhìn.
Nhồm nhoàm.
Nhoàm. Nhoàm. Nhoàm.
Nhoàm. Nhoàm. Nhoàm. Nhoàm.
"---Ực."
Tôi hớp vài ngụm trà.
Senpai vẫn chỉ quan sát.
"Có ngon không em?"
"Hừm, nó nguội hết rồi, nên cũng chẳng ngon lắm."
....Tôi nghĩ mình trả lời hơi quá thẳng thắn, nhưng tính tôi là vậy, nên cũng chẳng sửa được.
Senpai khẽ cười và chị ấy nhìn thẳng vào mắt tôi.
"Này Tohno-kun, phong thái của em thật bình thản."
Chị ấy nói thật dịu dàng.
"...Ủa? Em không hiểu ý chị đâu Senpai. Sao tự dưng chị lại nói thế?"
"Thì đúng mà. Thường thì, người ta sẽ không ăn đồ ăn thừa của người khác như thế. Nhưng em chẳng để ý đến việc người khác nghĩ gì về mình, đúng không?"
"---? Thật thế sao? Em chẳng bao giờ để ý vụ này."
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/visual-novel-tsukihime-ciel-route/2787554/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.