Dù cả thể xác lẫn tinh thần đều rất mệt mỏi, nhưng tôi không thể dừng nghĩ tới bóng người đó.
"...Chắc chắn không thể...là Senpai, nhưng..."
Nhưng, cô ta giống Senpai quá.
Tôi đã không kịp nhìn rõ mặt cô ấy, nên không dám chắc.
Nên---có khi chỉ là sự nhầm lẫn của tôi mà thôi.
"...Ngày mai...mình sẽ...đến trường hỏi chị ta."
Đúng---chính là như thế đó.
Tôi có cả đống cơ hội để gặp chị ấy ở trường, nên tôi sẽ thử hỏi xem sao. Và rồi, chị ấy sẽ nói, "Không phải là chị đâu", và thế là xong.
"----Được rồi, ngày mai mình sẽ làm thế."
Thế là xong.
Giờ, thì---nếu tôi đọc một quyển sách chán phèo nào đó, tôi sẽ buồn ngủ thôi.
"Bất tử"
Nếu hai chữ này là sự thực, thì chúng là định nghĩa cho sự vĩnh cửu.
Nhưng trong thực tế, chưa có sinh vật nào đạt đến cảnh giới này.
Ví dụ nhé, những tên vampire thỉnh thoảng xuất hiện trong truyền thuyết vốn không hề bất tử.
Chúng không hoàn hảo, bởi vì để tồn tại, chúng cần lấy đi sinh mệnh của sinh vật khác.
Thêm nữa, bộ gene mà chúng cần bổ sung phải thuộc cùng một loài---trong trường hợp này, là con người----đồng nghĩa với việc cơ chế sinh tồn của chúng không hề linh hoạt.
Chúng tự cho mình là chủng tộc ưu việt, nhưng đó không phải là tiến hóa, mà chỉ là thoái hóa thôi.
Một sinh vật không thể vĩnh viễn sinh tồn độc lập thì không thể được coi là vĩnh cửu.
Gọi thứ đó là bất tử nếu chúng cần một sinh mạng thể khác để làm chậm tiến trình lão hóa, thì thật là sai lầm.
Trên thế gian vốn đã tồn tại những sinh vật gần như hoàn mĩ với khả năng duy trì sự sống độc lập và vĩnh cửu.
Chúng tự tiêu hóa chính bản thân rồi nhân bản. Chúng không có tuổi thọ. Tế bào cũ sẽ bị tiêu hóa thành chất dinh dưỡng, từ đó sản sinh ra tế bào mới.
Ví dụ như loài sứa.
Tuy nhiên, chu trình đó vĩnh cửu chỉ vì chúng không có trí tuệ.
Nếu chỉ vì sự bất tử mà đánh đổi cả tư duy, vậy thì có khác gì đã chết đâu.
Nếu ngươi muốn tồn tại vĩnh viễn như một con người, chỉ khiến bản thân bất tử là chưa đủ.
Thời gian sẽ phá hủy thể xác và bào mòn tư duy.
Bất tử, hay còn gọi là vĩnh hằng.
Ta không cần đến những sự bất tử giả tạo đó.
Càng cố duy trì một thể xác cố định, chỉ làm cho sự bất tử ngày càng xa vời mà thôi.
Thay vì giành lấy sự bất tử như một con người đơn lẻ,
Ta chọn lấy tương lai vô hạn, nơi sự tồn tại của ta là vĩnh hằng.
...Ta hiểu rồi, chắc chắn đây là một phương pháp khác hẳn của ta. Tuy nhiên, chẳng phải phương pháp của ngươi sẽ vô dụng nếu loài người bị tuyệt diệt hay sao?
Ngươi luôn cần đến một bào thai mới.
Đúng vậy. Nhưng nếu không còn con người nào khác trên đời nữa, thì chẳng còn ai có thể thừa nhận sự bất tử của ta cả.
Cho nên----nếu loài người thực sự tuyệt chủng, thì có tiếp tục tồn tại cũng chẳng để làm gì. Đến lúc đó, sự bất tử của ta là vô nghĩa.
...Ta không còn hiểu được lối tư duy của ngươi nữa rồi. Ngươi chệch hướng quá xa khỏi định nghĩa về sự vĩnh hằng đó, Mãng Xà.
Không, đó mới chính là sự vĩnh hằng. Khi ngày tận thế đến, mọi thứ sẽ biến mất. Nếu không còn ai quan sát nữa, thì thế giới này, có hay không có, cũng chẳng quan trọng.
Cái vĩnh hằng mà ta sở hữu chỉ là tạm thời, và sẽ biến mất vào ngày tận thế.
Ta sẽ tiếp tục tồn tại cho tới cái ngày đó.
...Chỉ là, ta mới tìm ra một điều rất thú vị.
Vì thế nên ngươi gọi ta đến?
Phải đó, Chaos. Ta sẽ cho ngươi một bí quyết để ngươi định hình được những thứ đang xoay chuyển trong cơ thể ngươi. Ta hy vọng rằng, với phép thuật từ thời đại của các chư thần, ngươi sẽ đủ sức đánh bại "cô ta".
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]