*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Arcueid----!?"
Tôi lao đến đỡ cô ấy dậy.
Mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, cô ấy thở khó nhọc.
"...Ui chà, xem ra tôi vẫn chưa được khỏe lắm."
Tôi liếc mắt xuống dưới.
Một bên hông của cô ấy đẫm ướt máu.
"Cô, vết thương---"
"À, đó hả? Vết chém của anh vẫn còn để lại hậu quả, và tôi không biết làm sao cho vết thương khép miệng được.
Tôi cố bịt miệng chúng lại nhưng xem ra chẳng có ích gì mấy."
Giọng cô ấy vẫn rất lạc quan.
Nhưng tôi nghe ra được sự đau đớn.
"Bịt miệng vết thương? Này Arcueid, cô dùng thứ gì thế...!?"
"Ờ ờ thì, cái kia kìa."
Arcueid chỉ tay về phía thứ gì đó lăn lóc trên sàn.
Màu nâu nhạt.
Nhìn thoáng qua, tôi cứ tưởng là bánh doughnut (1) hay baumkuchen (2),nhưng hóa ra là một cuộn băng dính.
"---Đồ, đồ ngốc này! Có ai trên đời đi lấy băng dính để bịt miệng vết thương hở không...!"
"...Này, anh đừng có suốt ngày mắng tôi là đồ ngốc nữa nhé. Cứ đà này, tôi lại nghĩ mình bị ngốc thật cũng nên."
"Bớt nói linh tinh đi, cho tôi xem vết thương nào!"
Tôi túm lấy áo Arcueid.
Nhưng cô ấy chạy thoát bằng cách lăn một vòng dưới sàn.
"Cô làm trò gì thế, nếu vết thương lại toác ra thì làm sao?"
"Không sao cả, để tôi yên. Anh cũng nên dừng thái độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/visual-novel-tsukihime-ciel-route/2787537/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.